Mạc Như nháy mắt với Chu Minh Dũ, bảo anh lừa Chu Bồi Cơ vẽ bản đồ thi công, đến lúc đó nhường bản thiết kế ngôi nhà mới này cho Chu Bồi Cơ.
Chu Bồi Cơ hoàn toàn không biết vẽ bản đồ thi công xây nhà, nhưng lại không chịu thừa nhận mình không làm được, hắn vẫn vẽ bất chấp.
Dù sao cũng đủ lừa được kẻ thô lỗ và đồ ngốc, chẳng lẽ mình còn không bằng bọn họ?
Và như thế Chu Minh Dũ và Mạc Như đưa ra yêu cầu để Chu Bồi Cơ vẽ, như vậy Chu Minh Dũ có thể đưa bản vẽ xây dựng của mình ra ánh sáng.
Sau khi vẽ xong, Chu Bồi Cơ vẫn còn hoang mang, sao hắn có thể vẽ ra được như thế?
Đây là do hắn vẽ sao?
Hóa ra hắn đúng là thiên tài?
Ông bà nội nói không sai chút nào, hắn chính là thiên tài, ba mẹ cứ không tin hắn có thể làm thợ mộc.
Hắn nhìn qua một lúc rồi nói với hai người: “Có một vấn đề đó là hai người không có sơn.”
Lúc này đương nhiên là có sơn nhưng đều ở thành phố lớn, ở trên trấn không có, cho dù lên huyện cũng chưa chắc đã mua được.
Huống hồ bọn họ cũng không có phiếu.
Trước đây thợ mộc ở quê đều dùng sơn đất, thực ra chính là sơn mài khổ lớn, sơn mài thô, được cắt trực tiếp từ trên cây sơn mài, hiện tại cái gì cũng đều phải thống nhất mua bán. Hơn nữa, hiện tại đã lật đổ địa chủ, cũng không còn ai cần làm mấy vật dụng cầu kỳ, đương nhiên cũng sẽ không còn ai làm mấy loại sơn đất đó.
Không có sơn thì gỗ không chịu được dầm mưa dãi nắng.
Chu Minh Dũ nói: “Cột nhà đều dựng trong tường để ngăn cách với không khí, vấn đề cũng không lớn lắm.” Còn dầm nhà các thứ thì xây nhà ở quê chưa có ai dùng sơn để quét, bao năm nay vẫn thế.
Huống hồ nhà bọn họ còn có một tay cừ khôi bắt sâu bọ chuyên nghiệp, ai có thể bì được?
Buổi tối làm việc xong, Chu Minh Dũ cùng mấy người anh kéo xe chở đất, rồi lại ra thôn bên ngoài đổi một lượng gỗ.
Sau khi dỡ hàng xuống xe thì bọn họ trở về nhà ăn tối.
Đang ăn cơm thì Giải Phóng Nhi cháu trai của Chu Thành Chí chạy đến, thở hổn hển nói: “Ông nội hai! Ông nội con nói ăn cơm xong phải mau đi trồng khoai lang, toàn đội trai gái già trẻ đều phải đi hết.”
Chưa đợi nói xong thì thằng bé chạy đi rồi, nó chạy đến nhà tiếp theo kêu gọi.
Chu Thành Nhân vội húp cho xong bát cháo, cũng chẳng thèm hút thuốc đã đi ra ngoài. Ông ta suy nghĩ chắc chắc là Chu Minh Thanh đến trấn Vọng Tiên thăm dò thông tin gì đó, nếu không thì Chu Thành Chí không thể như vậy được.
Trương Thúy Hoa cũng hối thúc người nhà: “Mau lên! Hồng Lí Tử cũng đi đi.”
Cách làm giống Trương Căn Phát thế này không phải là phong cách của đội trưởng, chắc chắc là có chuyện lớn rồi.
Mạc Như cho Nê Đản Nhi và Cúc Hoa mấy con ve sầu đã nướng chín, để bọn chúng trông em trai và em gái, cô cũng đi theo nhìn.
Đi đến ruộng trời vẫn chưa tối, Chu Thành Chí cũng ở đó, ông đang nằm trên một chiếc giường bằng ván gỗ cũ nát và đang chỉ huy: “Nhân lúc đất ẩm không cần tưới nước, mau chóng trồng khoai lang cho tôi. Tôi nói trước, các người trồng được nhiều thì điểm công tác vụ thu năm nay sẽ nhiều, trồng ít thì đợi mà chết đói đi.”
Giờ ông đâu cần nói những lời như vậy, chỉ cần nói trồng khoai lang thì mọi người sẽ lao vào trồng khoai lang, tuyệt đối không có ý kiến gì khác. Cho dù ba nhà Trần Kiến Thiết thích tính toán thiệt hơn nhưng giờ bị giám sát thỏa đáng bởi những đội viên khác nên ai cũng không dám tụt lại phía sau.
Ngoài trẻ em chưa đến mười tuổi ra, cả đội làm được việc đều đến cả rồi.
Ông thấy không có ai phản đối, nói: “Tối nay làm việc đến nửa đêm, đàn ông được mười điểm công tác, còn phụ nữ được bảy điểm, trẻ choai choai và người già được bốn điểm rưỡi.”
Có được điểm công tác cao, mọi người hoan hô rồi lao vào làm việc.
Trồng khoai lang trước hết phải tạo luống, sau đó cắm từng giống khoai lang xuống đất rồi tiện thể dùng tay đào từng ô và tưới nước, đợi nước thấm xuống thì bắt đầu lấp đất lại.
Nếu không cần tưới nước thì tốc độ phải nhanh gấp mấy lần so với tưới nước, bởi vì tưới nước cần gánh nước rồi đợi thẩm thấu, tất cả đều yêu cầu rất cao.
Giờ chỉ cần trực tiếp cắm xuống, rồi lấy đất ẩm lấp xung quanh là được.
Công việc này không nhất thiết phải do đàn ông làm, phụ nữ khéo léo có thể làm nhanh hơn, người già và trẻ em cũng có thể giúp được.
Những cây giống khoai lang được Trương Thúy Hoa dẫn theo những người phụ nữ khác cắt ra và chuẩn bị từ lâu, chúng đặt trong đất hỗn hợp đặc biệt này để gây rễ chùm, giờ chỉ cần trực tiếp giâm cành thì tỷ lệ sống rất cao.
Sau khoảng hai mươi ngày thì bắt đầu ra củ khoai lang, gặt xong lúa mì trồng khoai lang, không cần dùng phân bón lót, sản lượng cũng không thấp, là loại cây nông nghiệp mà đội sản xuất cần trồng.