Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 226 - Chương 226: Mềm Mại, Dễ Thương Và Mới Mẻ (3)

Chương 226: Mềm mại, dễ thương và mới mẻ (3) Chương 226: Mềm mại, dễ thương và mới mẻ (3)

Thấy bà ta cứ bắt tới bắt lui, mỗi con gà con đều bị bắt đến mấy lần. Mạc Như chỉ sợ bà ta làm chết mấy con gà con, bà thấy được thì bắt đi, bà cứ kén cá chọn canh là muốn làm gì.

Cô có lòng muốn nhắc nhở nhưng lại sợ lộ ra vẻ không phóng khoáng làm ảnh hưởng đến quan hệ chị em dâu của mẹ chồng, chỉ cần Trương Thúy Hoa không phản cảm thì lời cô nói ra chỉ trở thành trò cười với Triệu Liên Anh.

Cô nghĩ ra một cách, bảo Nê Đản Nhi mau chóng gửi thư cho mấy gia đình khác để bọn họ cũng đến chọn.

Trương Thúy Hoa để người nhà mình chọn trước, là thiên vị cho người nhà nhưng cách chọn của Triệu Liên Anh có chút không tử tế cho lắm.

Trương Cấu nhìn thấy Triệu Liên Anh cứ đứng đó chọn tới chọn lui, lay mấy con gà con, chị ta sốt ruột: “Thím Tư vẫn chưa chọn xong à? Không được véo mấy con gà con đâu, nếu chúng chết rồi thì ai chịu đây?”

Triệu Liên Anh liếc nhìn chị ta, nói với vẻ không vui: “Tôi nuôi gà nhiều năm như thế, còn không biết bắt thế nào ư? Chỉ có cô là lo vớ vẩn.”

Nhưng mà nếu người ta đã nói như thế thì bà ta cũng ngại động vào rồi chọn tới chọn lui, bà ta chỉ lấy đi bốn con coi được, sau đó để lại mười hai quả trứng gà.

Bà ta vốn muốn hai con gà con, hiện tại nhìn con nào cũng đầy sức sống nên muốn nuôi thêm hai con.

Trương Cấu liếc nhìn, tuy rằng không đếm bao nhiêu quả, nhìn thoáng qua là đếm không đủ, năm quả trứng gà đổi một con gà con, bà ta cũng chỉ đổi hai con thì sao còn lấy bốn con?

Chị ta cũng không biết khéo léo mà nói thẳng: “Thím Tư! Năm quả trứng gà đổi một con gà con.”

Cũng chỉ có Trương Cấu mới nói thẳng ra câu nói ấy, Trương Thúy Hoa chẳng thèm nói, Đinh Lan Anh cũng ngại ngùng, cho dù Mạc Như muốn nói cũng sẽ nghĩ ra cách vừa để người khác không chiếm lợi và cũng vừa để mình không đuối lý.

Nhưng Trương Cấu mặc kệ, chị ta hoàn toàn không nghĩ đến chuyện ai mất mặt, chị ta tính toán năm quả trứng gà đổi một con gà con thì chúng ta cũng đã lỗ nặng rồi, sao bà ta lại cho ba quả một con?

Sao bà ta lại không biết xấu hổ thế?

Triệu Liên Anh ngẩn người, không nghĩ rằng Trương Cấu lại nói thẳng như thế, đây chẳng phải là mắng chửi bà ta chiếm lợi hay sao?

Khuôn mặt bà ta lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng lạnh lùng hừm một tiếng: “Tôi bảo này vợ cậu ba, tôi và mẹ cô đã nói là ba quả trứng gà đổi một con gà con.”

Nếu là người khác, rõ ràng biết năm quả trứng gà đổi một con gà con, bản thân lại muốn chiếm lợi đổi ba quả thì hiện tại bị chủ chỉ điểm, thường thì sẽ rất xấu hổ, vội sửa lời: “Ôi dào vậy ư? Tôi nhớ nhầm rồi.” Sau đó lấy năm quả đổi là được rồi.

Nhưng Triệu Liên Anh cũng không phải người bình thường, bà ta cảm thấy chiếm món hời này là lẽ đương nhiên. Gia đinh chị dâu hai là ai, người đàn ông của mình vẫn là cả gia đình chị dâu hai nuôi lớn, ‘Chị dâu lớn hơn mẹ’ nên bản thân chiếm lợi cũng là lẽ đương nhiên, cho dù có lấy không cũng chẳng có gì là không đúng.

Bà ta nói như thế là muốn đá trả lại quả bóng, không tin thì đi hỏi mẹ cô đi, bà ta chắc chắn Trương Thúy Hoa sẽ nói ba quả, bởi vì Trương Thúy Hoa cần thể diện, hơn nữa bà ta cũng cảm thấy Trương Thúy Hoa người này cũng rất hào phóng với người nhà mình, có qua có lại, bà hoàn toàn không tính toán.

Ở trong phòng, Trương Thúy Hoa nghe thấy định trốn đi, để tránh Trương Cấu tìm bà hỏi.

Kết quả là Trương Cấu tiếng như tiếng chuông: “Mẹ! Mẹ với thím Tư nói trước là ba quả trứng gà đổi một gà con sao?”

Trương Thúy Hoa: … Nếu mẹ trốn đi thì con có thể có năm quả trứng gà, con gọi mẹ ra thì mẹ còn có thể nói gì đây?

Đinh Lan Anh ẵm Kha Lạp Nhi ra ngoài, cười nói: “Thím Tư của chúng ta là ai chứ, chẳng phải chỉ có hai quả trứng gà thôi à.”

Chỉ có hai quả trứng gà, cũng không có nói là chúng ta cần hai quả trứng gà kia mà là thím Tư không thiếu hai quả trứng gà kia.

Trương Cấu thấy chị dâu hai nói lời lẽ ba phải, không đủ để ủng hộ chị ta nên chị ta hét về hướng gian phòng phía tây: “Sỏa Ni! Có phải chúng ta đổi năm con gà con lấy một quả trứng gà không?”

Không đợi Mạc Như trả lời, Triệu Liên Anh tức giận nói: “Cô bị gì rồi sao? Mấy quả trứng gà chả lẽ phải hỏi tổng giám đốc Chu rồi hỏi chủ tịch Mao ư? Đúng là mất mặt, bủn xỉn thế để làm gì? Nếu để cô mang về nhà mẹ đẻ thì cô chỉ muốn mang đi hết, hừm, cho dù là năm quả cũng không cho cô, cô sốt ruột cái gì?”

Trương Cấu bỗng chốc bị véo bảy tấc, kể từ lần trước về nhà mẹ đẻ trở về bị mẹ chồng quở trách một trận, dạo gần đây chị ta cũng không dám nói nhà mẹ như thế nào nữa vì sợ mẹ chồng nổi giận trực tiếp đuổi chị ta về nhà mẹ đẻ.

Bình Luận (0)
Comment