Cô ấy chỉ đành lấy nước gạo còn để lại trong không gian cho con gái uống, Chu Minh Dũ đã nấu cho nó một nồi để trong nồi đất trong không gian, lấy nước gạo trong đó trực tiếp uống.
Uống được hai ngụm nhóc con lại không chịu uống nữa, quay đầu ra một bên nhắm mắt lại, dường như là buồn ngủ rồi.
Hai vợ chồng cho ăn nửa ngày, người này dỗ cái này người kia dỗ cái kia, cả chén nước gạo không cho ăn được, cuối cùng thấy nó thực sự ngủ rồi nên không tất bật nữa.
Chu Minh Dũ lau nhẹ mồ hôi, “Xem ra làm ba mẹ thật không dễ dàng.”
Mạc Như cũng buồn trong lòng, “Anh Út Năm, em thấy anh cũng tranh thủ ngủ đi, đến tối nó quậy phá không ngủ được thì phiền lắm.”
Bây giờ Chu Minh Dũ không đi làm, ở nhà phụ ở cữ, còn ngày mai Trương Thúy Hoa phải lo lắng việc làm lễ tắm cho cháu, tối không có, hai vợ chồng phải tự chăm con.
…
Đêm nay, cuối cùng hai người cũng trải nghiệm được cái gì gọi là không có buồn ngủ nhất chỉ có buồn ngủ hơn!
Buồn ngủ đến mức mắt mở không lên vẫn phải tất bật, bởi vì Chu Thất Thất đói!
Ra đời khoảng 10 giờ đêm mùng 7, đến tối mùng 8, cả ngày nó cũng không uống sữa gì mấy, uống được hai ngụm nước gạo là ngủ rồi.
Đáng lẽ hai vợ chồng tưởng rằng ít nhất nó sẽ được ngủ đến nửa đêm, vậy mà chưa được bao lâu là người ta đã bắt đầu “oa oa oa”, tiếng khóc vang dội, còn to hơn cả con gà trống kia nữa.
Mạc Như chỉ dành cho uống sữa tiếp.
Nhóc con đang chờ bú dùng hết sức toàn thân, nhịn đến mặt đỏ bừng cũng chỉ uống được vài ngụm, cuối cùng đành tiếp tục lấy nước gạo dỗ, uống được hai ngụm nước gạo rồi ngủ tiếp.
Rồi thức… uống sữa… nước gạo… ngủ… thức…
Tuần hoàn như vậy, đến khi “Ò ó o”!
Trời vừa sáng Chu Minh Dũ cảm thấy như bị dày vò nát xương, quan trọng là mệt tim!
Nhìn thấy vợ bị đày đọa, con gái không có sữa uống, chờ bú… khóc lớn, cảm giác thực sự khiến cho anh đau lòng vô cùng, hận mình không thể trở thành một cái móng giò có thể ra sữa được.
Trong không gian Mạc Như có đồ ăn cũng không cần anh phải làm cơm mỗi bữa, trời vừa sáng là anh đi tìm Trương Thúy Hoa đăng ký đến nơi mua bán của hợp tác xã xem thử có bán thịt móng giò heo không, mua hai cân.
Trương Thúy Hoa đang chuẩn bị mì làm lễ tắm ba ngày cho cháu.
Ở dưới quê sinh con không phải chuyện kỳ lạ gì, lễ tắm sau ba ngày cũng là một tập tục, chẳng qua là họ hàng trong nhà ăn bữa mì hỷ chia vài quả trứng gà đỏ mà thôi.
Chỉ cần không phải là nhà nghèo đến mức không có cơm ăn, hình thức cũng phải có, không có mì trắng thì chia chén cơm nhỏ hoặc là chén cháo bo bo, nói chung là nhất định phải có biểu hiện.
Chia ra người ta còn phải đáp lễ, về cơ bản đều là cho hột gà.
Bây giờ đều là ăn chung hết, cũng không có gì đãi khách hay không đãi khách, sáng sớm Trương Thúy Hoa đã lấy hơn mười cân bột mì trong nhà, tự mình cán mì, đến nhà ăn luộc mì xong chia cho mấy nhà thân cận ăn.
Các cô dì chú bác cũng đáp lễ bằng trứng gà, mỗi nhà tám trứng, đây cũng là quy định ở đây, con trai cho mười trứng, con gái cho tám trứng.
Trương Thúy Hoa cũng tặng mì cho Hà Tiên Cô, còn đưa thêm năm hào làm quà cảm ơn.
Hà Tiên Cô để mì lại kêu Ngô Mỹ Anh trả lễ mười quả trứng gà qua.
Ngoài ra nhà Trần Tú Phương cũng tặng mười quả trứng gà, Trương Thúy Hoa không chịu lấy, cô ta nhất định phải tặng, Trương Thúy Hoa bèn kêu Chu Minh Dũ đưa một bát mì lớn qua.
Nhà Trần Tú Phương bởi vì không có đàn ông làm việc, bình thường nhà người khác có việc cô ấy đều cố gắng tham dự, mong rằng có mối quan hệ tốt sau này người ta có thể giúp đỡ thêm, lúc chia lương thực cũng không đến nỗi bài xích quá.
Còn nhà Trương Thúy Hoa thì chính trực, cũng chưa từng bài xích xem thường nhà cô ấy, lúc cô ấy cần, nhà Trương Thúy Hoa cũng có giúp đỡ nhiều, vậy nên chắc chắn là cô ấy phải tặng trứng gà.
Trần Tú Phương tỏ lòng tốt với Trương Tú Phương, còn hơn nhà đội trưởng, cũng khiến cho Đan Điệp Cầm cười nhạo cô ấy nịnh bợ.
Các nhà có mối quan hệ tốt khác cũng có thể hiện.
Điều khiến người khác bất ngờ là, Trần Tú Phương tặng cho Mạc Như hai mươi quả trứng gà.
Cộng thêm nữa là Chu Minh Quý lấy danh nghĩa trong đội, tặng hai mươi quả trứng gà cho Mạc Như.
Chu Minh Dũ muốn đi mua giò heo, Trương Thúy đương nhiên là không phản bác, còn lấy tiền cho anh ấy, kêu anh xem có cơ hội thì mua thêm.
Lúc này giò heo không mắc, một cân cũng chỉ có chín xu, quan trọng là không mua được!
Ngày mai mùng 9 vừa là lúc họp chợ, hợp tác xã mua bán cũng mở cửa.
Công xã đưa ra quy định mới, yêu cầu mười ngày họp chợ một lần, không được làm năm ngày một lần nữa, vậy nên chỉ có mùng 9, 19 và 29 mới được họp chợ.