Anh ta ngay lập tức nói: “Chủ nhiệm Thường, còn mong ngài giúp đỡ ngành phụ đội sản xuất chúng tôi nhiều, đây cũng là ý của bí thư và các xã trưởng công xã đó.”
Cao Dư Phi cũng nói: “Chủ nhiệm Thường tính như vậy một xấp giấy phải hai hào hai mới được, chúng tôi sẽ cung cấp cho huyện mình sử dụng, tiết kiệm phí vận chuyển.”
Chủ nhiệm Thường nói: “Một xấp giấy trong thành mới bán có hai hào tám, dường như hơi cao.”
Trần Cương bèn đưa ra ý tưởng cho ông, “Chủ nhiệm, nếu như nới lỏng hạn mức ra thì sao? Giấy hai hào tám chỉ cung cấp giới hạn cho bọn họ, các hộ không đủ dùng đâu. Vậy thì giấy này của chúng ta xem như cung cấp bổ sung, yêu cầu ba hào một xấp cũng không có vấn đề nhỉ?”
Thậm chí có thể ba hào hai.
Bọn họ còn có thể làm càng trên số lượng giấy, một xấp giấy nói là một trăm tờ, trên thực tế đều là bảy tám mươi tờ, hơn tám mươi tờ là có lương tâm rồi.
Chủ nhiệm Thường tính toán một chút, nói: “Hai hào hai vẫn cao quá, vậy thì hai hào một xấp, không ít hơn bảy mươi tờ, mỗi nửa năm có thể lấy trợ cấp than đá, vôi sống, đăng ký cung cấp than đá và vôi sống của nửa năm tiếp theo.”
Trong lòng Chu Minh Dũ nói: Tốt quá đi!
Anh đẩy nhẹ Chu Thành Chí, Chu Thành Chí hoàn hồn lại, ngay lập tức cảm ơn, “Cảm ơn chủ nhiệm Thường, cảm ơn xã trưởng Trần, cảm ơn sự giúp đỡ của các lãnh đạo công xã.”
Những lời này đều là Chu Minh Dũ dạy trên đường đến đây.
Chu Thành Chí rất ít khi một mình giao tiếp với lãnh đạo cấp trên, gặp mặt là ngay lập tức cảm thấy mình ngu ngốc, không biết nên đặt tay ở đâu.
May mà có Hồng Lý Tử.
Trương Kim Hoán cũng vội qua tỏ lòng thành, hô khẩu hiệu, “Chủ nhiệm Thường, chúng tôi đại đội tiên phong chắc chắn sẽ làm sản xuất công nông nghiệp dưới sự nâng đỡ của công xã và hợp tác xã mua bán, ủng hộ xây dựng xã hội chủ nghĩa!”
Tiếp đến là cảm ơn và nịnh nọt, mọi thứ ổn thỏa.
Minh Dũ cũng đảm bảo tiếp đến chất lượng của giấy vệ sinh sẽ tốt hơn, chắc chắn sẽ thỏa mãn yêu cầu của hợp tác xã mua bán.
Cuối cùng anh cười nói: “Chủ nhiệm Thường, than đá mà chúng tôi mua không đủ, ngài có thể duyệt vài tấn dự trữ không ạ?”
Rất nhanh là phải rèn gang thép, đến lúc đó nguồn cung than dó cung cấp cho công xưởng lớn còn không đủ, làm gì đến lượt xưởng thủ công nhỏ dưới quê bọn họ.
Chủ nhiệm Thường bởi vì cũng được chỉ đạo trách nhiệm nâng đỡ đội sản xuất làm sản xuất nông nghiệp và phát triển nghề phụ, còn làm giấy dùng rơm lúa mạch, hoàn toàn phù hợp với phạm vi công tác của ông ấy, vậy nên đã đồng ý.
Ông khích lệ nói: “Đại đội tiên phong làm tốt lắm, quay về làm đàng hoàng, cố gắng để huyện Cao Tấn của chúng ta không cần phải vận chuyển giấy vệ sinh từ bên ngoài qua nữa!”
Trương Kim Hoán dẫn đầu vỗ tay, lớn tiếng nói: “Xưởng làm giấy đại đội tiên phong chắc chắn sẽ hoàn thành trọn vẹn nhiệm vụ mà công xã và hợp tác xã mua bán giao cho chúng tôi.” Sau đó giơ tay lên la, “Công xã nhân dân vạn tuế!”
Ông ta hô một tiếng như vậy, đáng lẽ tưởng rằng mọi người đều sẽ hô vang ba tiếng theo anh ta thì sẽ cực kỳ có khí thế.
Ai mà biết Chu Thành Chí đã dẫn người cáo từ với chủ nhiệm Thường.
Trương Kim Hoán cũng không ngần ngại, ông ta còn phải ở lại nịnh bợ thêm với chủ nhiệm Thường, ông ta là chủ xưởng nhưng lại bị cô lập trong xưởng, chỉ có ôm lấy chân của chủ nhiệm Thường, mới có thể điều khiển được xưởng làm giấy này.
…
Xưởng làm giấy đáng lẽ là thao tác ứng phó với rèn gang sắt, không ngờ lại thực sự thí nghiệm thành công, bây giờ đã bắt đầu tạo thu nhập cho đội sản xuất, mọi người ai nấy cũng rất vui mừng.
Có hợp đồng mua hàng của hợp tác xã mua bán, tuy rằng chưa có tiền lương nhưng mà giấy thí nghiệm đợt đầu tiên làm ra, Chu Thành Chí làm chủ mỗi người nửa xấp mang về dùng.
“Đây là giấy vệ sinh, không làm được gì khác, đừng xem như là giấy tiền vàng bạc.” Chu Thành Chí cố tình nhấn mạnh với bọn họ, tránh có người dùng bậy.
Mọi người đều cười nói: “Đội trưởng xin yên tâm chúng cháu biết, không dám dùng bậy.”
Giấy vệ sinh và giấy cúng làm sao dám dùng bậy chứ, dù gì giấy cúng được mua vào dịp đặc biệt, có ý nghĩa quan trọng đó.
Xưởng làm giấy cứ như thế được dựng lên, tốt xấu gì mỗi ngày đều có công việc làm.
Tuy rằng Trương Kim Hoán có danh nghĩa là chủ xưởng, nhưng mà tất nhiên là mọi người nghe lời của đội trưởng và Chu Minh Dũ, bởi vì việc làm giấy Chu Minh Dũ hiểu, Chu Thành Chí kêu mọi người đều nghe theo chỉ huy của anh.
Chu Minh Dũ còn kêu mọi người chọn trưởng ban, Chu Ngọc Trung trưởng ban, Chu Thành Tín chính là phó ban, dẫn theo sáu lao động trai tráng mỗi ngày bắt đầu làm giấy, một người mười điểm công tác.