Chương 393: Tuyên dương và khen thưởng(3)
Mặc dù thời gian gấp rút, bí thư Liễu Hồng Kỳ và phó bí thư Tống Tử Kiệt của công xã Hồng Kỳ vẫn triệu tập cán bộ và các bí thư đại đội, đại đội trưởng xếp hàng để nghênh đón.
Ngoài ra, còn có một số bí thư và phó bí thư công xã gần đó cũng dốc sức chạy đến nghe hướng dẫn của tổng chỉ huy trưởng.
Trong đó, chỉ có duy nhất đội trưởng sản xuất là Chu Thành Chí.
Tất nhiên còn có hai xã viên gương mẫu đã phát hiện ra quặng sắt là Chu Minh Dũ và Chu Thành Liêm.
Chu Thành Liêm căng thẳng đến mức cứ kéo chiếc áo choàng mà mình đã mượn, anh ta luôn cảm thấy nó không vừa vặn, phía sau sẽ rũ xuống, còn phía trước sẽ kéo lên.
Sau khi bị anh ta kéo hơn trăm lần, Chu Minh Dũ không chịu nổi nữa, anh dùng cánh tay quẹt anh ta: “Chú đã đẹp trai lắm rồi, đừng lo, nhìn đội trưởng điềm tĩnh biết mấy.”
Chu Thành Liêm vừa nói ra thì bờ môi anh ta hơi run lên: “Tôi, tôi đâu có lo lắng.”
Anh ta không kìm được quay đầu nhìn Chu Thành Chí ở bên cạnh, đội trưởng vẫn mặc bộ quần áo miếng vá này chắp miếng vá kia, ông đứng thẳng lưng, khuôn mặt nghiêm túc thường ngày dường như lại càng nghiêm túc hơn nữa, bộ dạng không nở chút nụ cười.
Ừm! Đúng là đội trưởng mặt đen, quả nhiên có khí thế.
Chu Thành Liêm cổ vũ bản thân, anh ta cũng dần dần dừng lại đôi chân run rẩy, thẳng lưng, tuyệt đối không để mất mặt.
Tất nhiên là Chu Minh Dũ không sao, nhưng anh biết bác cả đội trưởng có chuyện lớn.
Vốn dĩ bọn họ đang bận rộn thu hoạch cao lương ở ngoài ruộng, đột nhiên Trương Căn Phát tự mình chạy đến kéo đội trưởng chạy đi mà không nói gì.
Động tác này suýt nữa đã dọa chết Chu Thành Chí, suýt nữa đã một chân đá bay Trương Căn Phát: “Trương Căn Phát! Ông có gì thì nói đi, đừng có động tay động chân.”
Trương Căn Phát: “Ai động tay động chân với ông, không còn thời gian nữa, mau lên xe.”
Không ngờ ông ta lại đi xe đạp đến.
“Huyện ủy Cao, bí thư Cao sắp đến, mau lên, mau trang điểm để đi đón.” Trương Căn Phát kích động đến líu lưỡi.
Chu Thành Chí biết mình và hai đứa con trai phải đi nên đã trực tiếp để Trương Căn Phát lại rồi gọi Chu Thành Nhân về nhà trang điểm, trước tiên xoa mặt và bàn tay, quanh năm không nỡ dùng xà phòng chỉ trong phút chốc đã rửa hết nửa cục, rửa ra một nửa chậu bụi đen và bùn.
Rồi ông bảo Chu Thành Nhân cạo mặt và cạo râu.
Cuối cùng phải nhờ bà nó tìm áo quần cho, thay tới thay lui chẳng qua chỉ có hai bộ mà thôi, toàn là miếng vá này chắp miếng vá kia.
Điều này khiến cho Trương Căn Phát nhảy cẫng lên ở ngoài cổng: “Đội trưởng Chu! Ông đi đón tiếp bí thư Cao chứ không phải là đi lấy vợ, mau lên đi.”
Đợi đến khi Chu Thành Chí đi ra, Trương Căn Phát lập tức đưa bộ đồ không có miếng vá của mình: “Mau đổi đi.”
Ban đầu, Chu Thành Chí vẫn lo lắng ngại ngùng, hiện tại Trương Căn Phát làm như thế nên ông cũng không coi trọng nữa, ông cũng đã quen đối đầu với Trương Căn Phát, ông nói tôi đổi tôi sẽ không đổi.
Ai thèm mặc bộ đồ đó của ông.
Mẹ nó tôi là người nghiêm túc, có thể mặc bộ đồ của kẻ lười biếng tên du côn này sao?
Chu Thành Chí vứt lại: “Chu Thành Chí tôi là một đội trưởng sản xuất chân đất, không phải là đang diễn hí khúc, trang điểm gì chứ?”
Nhớ lại chuyện này, Chu Minh Dũ không nhịn được cười.
Vậy nên mới nói đội trưởng mặt đen giữ điềm tĩnh được, đó cũng là phân chia trường hợp.
...
Bí thư Cao đi đến nói, trước hết tiến hành tổng động viên luyện sắt thép với tinh thần phấn chấn dâng trào, sau đó là kỳ vọng tha thiết đối với các cán bộ và xã viên của công xã Hồng Kỳ, cuối cùng chính là biểu dương xã viên gương mẫu đã phát hiện ra quặng sắt.
“Những người Đảng Cộng sản chúng ta là một đảng tiếp nối người trước, là một đảng dám xông pha và dám làm, là một đảng mang trong lòng cả thế giới vì nước vì dân. Chúng ta gạo kê và súng trường đã chiến thắng chủ nghĩa đế quốc Nhật Bản và đánh đuổi chủ nghĩa đế quốc Mỹ, hiện tại chúng ta cũng phải xây dựng một đoàn sắt thép lớn mạnh để đánh đuổi sự áp bức công nghiệp của chủ nghĩa đế quốc. Chúng ta phải phát huy tinh thần phấn đấu của những người Cộng sản và giai cấp vô sản không sợ hãi.”
...
“Có được một quặng sắt như thế, huyện Cao Tiến chúng ta chẳng những có thể hoàn thành viên mãn nhiệm vụ mà Đảng và nhân dân giao phó mà còn có thể hỗ trợ huyện anh em.”
“Huyện Cao Tiến vất vả, không có quặng sắt và quặng than. Quặng sắt này thực sự là mưa đúng lúc, là quặng cứu mạng, chúng ta có quặng sắt thì có thể trao đổi quặng than với huyện anh em.”
“Huyện Cao Tiến chúng ta xác định vững chắc phóng ra một vệ tinh sắt thép.”
...
“Nghe nói, sau khi xong việc sẽ được khen thưởng xét theo công lao. Hôm nay, tôi sẽ luận công khen thưởng trước khi bắt đầu, sau khi xong việc sẽ được trọng thưởng. Chỉ cần mọi người dốc toàn lực thì Cao Thụy Dương tôi tuyệt đối sẽ không bủn xỉn, nhất định sẽ cố gắng hết sức báo đáp cho mọi người.”