Chương 403: Thần thông(4)
Chẳng hạn như căn hộ tứ thuộc.
Vậy nên Trương Thúy Hoa vừa nói cộng điểm công tác, người nào người nấy tinh thần phấn chấn, “Thím hai, đúng là thím ruột, chúng tôi tuyệt đối không làm biếng!”
Động viên xong rồi thì làm việc, dù gì nói miệng không có tác dụng, còn phải có thực tế.
Xưởng làm giấy đình công tạm thời, tập trung nhân lực thu hoạch nông sản.
Lao động yếu thì đào cao lương, đàn bà trẻ khỏe thì gánh vào trong sân, lao động nam thì phụ trách bào thân già.
Mạc Như đương nhiên cũng không tiếp tục ở cữ, cùng tham gia nhiệm vụ thu hoạch với hai người phụ nữ khác chưa ở cữ xong.
Cô cảm thấy có thể cải tiến một chút cách thu hoạch cao lương.
Cách thu hoạch ban đầu của đội hai là có người nạo hoa cao lương, đựng trên xe kéo về sân, người có sức bào thân cao lương ở phía sau.
Nhưng mà bây giờ lao động nam, gia súc, xe, đều bị kéo đi chiến gang sắt hết, thì chỉ có thể lao động yếu nạo hoa cao lương, người trẻ gánh vào trong, đàn ông bào thân cao lương.
Tốc độ đáng lo ngại lắm.
Cô ấy len lén nói với Trương Thúy Hoa, “Mẹ à, chúng ta tiếp tục nạo hoa cao lương ở trong ruộng không tiện, chi bằng dùng lưỡi liềm gặt hết cả cây rồi nạo hoa cao lương xuống, sáng thu hoạch tối ra ngoài ruộng gánh, không lãng phí thời gian.”
Ban ngày thời gian tốt lãng phí trong việc bào thân cao lương, vận chuyển lương thực, như vậy thì người bào hoa cao lương không phải ít đi rồi sao? Tối không nhìn rõ còn dễ cạo trúng tay.
Quan trọng tối vận chuyển lương thực cô ấy còn có thể hiển thần thông, nhân lúc mọi người không chú ý, một lần là có thể vận chuyển về hết tiết kiệm lao động và thời gian.
Trương Thúy Hoa vừa nghe ý cô ấy phản ứng đầu tiên chính là buổi tối đại tiên mới dễ triển thần thông dọn núi đổ biển, giống như đi đào đá vậy!
Trong lòng bà ấy đã hình thành một quán tính, đại tiên nói đúng, phải nghe lời đại tiên.
Con trai làm gì cũng phải đưa con dâu theo, điều này có nghĩa là buộc phải như vậy!
Bà ấy phụ trách thương lượng với Chu Thành Nhân.
Chu Thành Nhân nói: “Như vậy lại còn phải bào lại, phí chuyện nhỉ?”
Trương Thúy Hoa nói: “Bào thân cao lương chiếm mấy lao động nam không có lợi, chi bằng kêu bọn họ gặt thân cao lương xuống luôn, nhanh hơn bào một chút. Các thân cao lương còn dư thì kêu các thành viên rảnh rỗi thì bào từ từ thôi, mùa đông không có cỏ đốt lửa làm sao được, kêu các nhà bào xong đến về nhà đốt lên lò tốt biết mấy.”
Dù gì cũng không phải tất cả đất đều trồng lúa mạch, còn để lại trồng vụ xuân năm sau nưa.
Chu Thành Nhân nghĩ lại cũng phải, bây giờ ăn chung, nhà không nấu cơm trên bếp lạnh lẽo mùa đông không chịu nổi.
Thế là bọn họ điều chỉnh phương thức thu hoạch, buổi sáng người sức mạnh gặt cao lương thả đó, người sức yếu nạo bông cao lương, ăn tối trong ruộng, mãi đến khi không thấy đường nữa, sau đó điều phối mấy người vận chuyển lương thực vào sân, những người khác cột cao lương trong ruộng, cột cao lương thành ba bó cùng dựng lên phơi.
Gánh cao lương bởi vì phải dốc sức, cộng hai điểm công tác, Trương Thúy Hoa kêu Mạc Như sáng không cần xuống ruộng, tối gánh cao lương với mấy người Ngô Mỹ Anh, Trương Cấu là được.
Như vậy thì, mọi người phát hiện tốc độ đúng thật nhanh hơn rất nhiều, trước đó vừa thu hoạch vừa gánh, cả ngày không làm xong một mảnh đất, bây giờ lại thu hoạch được ba mảnh.
Hoa cao lương như đồi nhỏ, một hai chuyến là chuyển về sân hết.
Ngô Mỹ Anh hét lên: “Thím hai à, có phải buổi tối chúng ta đi nhanh hơn không, cao lương này sao gánh xong hết rồi, mấy người ai hành động nhanh vậy?”
Trong lòng Trương Thúy Hoa thì thầm: “Đúng thật là phải tắt lửa tối đèn thì đại tiên mới dễ thi triển thần thông, trong bụng bà ấy ôm bí mật nhịn khó chịu như có thai Na Tra vậy đó, “Bây giờ đều rất siêng năng, điểm công tác này cộng đáng lắm!
Chu Thành Nhân cũng nói: “Trước kia khi đội sản xuất chưa được phổ biến, ông cũng tự mình thu hoạch hoa màu như thế.”
Lấy gia đình nhỏ làm đơn vị, thường thì cũng có hai ba nhân lực, để thu hoạch gấp mùa màng thì chắc chắn phải chuyển bông lúa về trước, còn lại thân cây svà gốc rạ thì từ từ xử lý.
Sau khi bắt đầu có đội sản xuất thì sức lao động cũng nhiều hơn, một nhóm người làm việc, có người thu hoạch có người đào, có thể thu hoạch chỉ trong một lần mà không lãng phí lần thứ hai.
Đội một nghe nói làm như thế hiệu quả tốt hơn nên bọn họ cũng thay đổi theo, ban ngày thu hoạch, còn ban đêm vận chuyển, làm như thế cũng tiết kiệm được thời gian.
Để tiết kiệm dầu, ban đêm đi gánh cũng không cần thắp đèn, trời tối thui không nhìn rõ là ai, Mạc Như đến phụ giúp chuyển một chuyến.
Người của đội một không hiểu sao lại nhanh như thế, ban đầu dự tính phải thu hoạch trong vòng năm sáu ngày, nhưng với tình hình này thì hai ngày đã làm xong rồi.
Đây là tốc độ gì thế?