Chương 474: Trước thì hùng hổ, sau thì khúm núm.(2)
Lúc đó bởi vì việc tháo nhà, treo cổ mọi người không nói, nhưng mà sau đó vừa ngẫm lại, không đúng lắm, rõ ràng là Nhậm Hồng Mai đang đào chân tường của chủ nghĩa xã hội!
Còn Nhậm Hồng Mai sau khi tỉnh lại cũng ngượng chín người không biết nên làm thế nào, hận không thể đào một cái hố chui vào, còn vì chuyện này mà ngất đi.
May mà trời tối mọi người cũng không phải đều nhìn rõ được, Lý Thục Lan lại vội vàng gom hết đồ vào nhà cho bà ấy, chừa phòng ra cho Nhậm Hồng Mai ở, tốt xấu gì cũng ở tạm trước.
Nhà không bị tháo, Ngô Mỹ Anh cũng vui lắm, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.
Đáng lẽ Hà Tiên Cô còn muốn nhắc nhở cô, bây giờ nhìn cô như vậy, biết nói gì cũng không có tác dụng, cũng không cần phải nói. Dù gì con dâu cũng không có làm sai việc gì, cũng là vì cái nhà này.
Mạc Như thấy Ngô Mỹ vẫn như cũ sáng đi làm phơi khoai lang khô, tối đi làm bẻ ngô, thậm chí tối còn lén lút đến đội ba đội bốn ăn cắp ít bông gòn nữa.
Lúc Mạc Như đi nhặt bông gòn buổi tối có gặp phải hai lần, đều giả vờ không biết. Dù gi bông gòn của đội ba đội bốn nhặt không hết cũng để hỏng hết trong ruộng, cô ấy cũng nhịn không được nhặt vài lần rồi, Ngô Mỹ Anh đi nhặt cũng là dùng hết tác dụng, cũng đỡ hơn để hỏng.
Còn Ngô Mỹ ANh đi nhặt bông gòn hoàn toàn không sợ gì cả, dù gì có Nhậm Hồng Mai chống lấy! Nếu thực sự có người đến bắt cô ta, thì bắt luôn cả Nhậm Hồng Mai, xem thử Trương Căn Phát có dám hay không!
Cô ta mang bông gòn mà nhà mình chia được và ăn trộm được rảnh rỗi đễ nhà Mạc Như cán hết bông, mang về cho mẹ chồng, chồng cùng với các con thêm hết bông gòn mới cho áo bông, chăn bông trong nhà cũng kêu mẹ chồng rảnh tay thì may lại một chút, còn để ra được thêm hai cân để dành thu hoạch nông sản xong lúc về nhà ngoại xem như quà mang về.
Thậm chí cô ta còn nửa nói đùa với Mạc Như rằng: “Sỏa Ni, khi nào rảnh chúng ta ra ngoài đi vòng vòng một chút, xem thử có ai vứt bông gòn không, bọn họ dám vứt, thì chúng ta dám nhặt về!”
Từ sau việc tháo nhà làm một trận, suy nghĩ không lấy một hạt gạo công của Ngô Mỹ Anh lúc ban đầu dần bắt đầu chuyển đổi, bây giờ chỉ cần không phải của đội mình, thì cô ta đều dám đi nhặt!”
Mạc Như nói: “Em đi dạo vòng không ai vứt nữa, nhưng mà trong ruộng cũng không ai nhặt.”
Sau khi qua mùa sương đong, bông gòn nở rộ, tuy cô ấy có không gian cũng bận đến mức không có bao nhiêu thời gian để ngủ, đừng nói đến một số phụ nữ vừa thu hoạch nông sản vừa nhặt bông gòn ở ngoài thôn.
Không nhặt kịp, bọn họ cũng lười đi nhặt, trong ruộng nở như mây rơi trên mặt đất vậy, vậy mà một hai ngày không nhặt là bắt đầu ố vàng đen thui.
Khắp nơi đều đang rèn luyện gang sắt bụi rất nhiều, gió tây mùa thu lại lớn, thổi làm cát bụi, lá cỏ bay tứ tung, những bông gòn đó không phải rơi xuống đất thành con khỉ cỏ thì đen thui toàn là bụi than đen vàng.
Không chỉ có Mạc Như và Ngô Mỹ Anh không nhịn được đi nhặt, đội một đội hai thậm chí còn có các phụ nữ trẻ con khác tối lén lén đi nhặt.
Đội ba đội bốn có nhiều phụ nữ buổi sáng làm việc trễ nãi, tối ăn trộm bông gòn, lương thực thì lại đủ sức, tốc độ và sức mạnh đó đều xuất chúng cả.
Dù gì mùa đông sắp đến rồi, trời càng ngày càng lạnh, áo bông chăn bông ở trong nhà còn chưa có gì, bông gòn trong ruộng lại lãng phí đến mức kia, người có suy nghĩ đều không nhịn được.
Còn có một nguyên nhân nhiều hơn nữa chính là bọn họ có từng chia bông gòn, nhà có bông gòn là có thể, cho dù ăn trộm bị bắt cũng không sợ, dù gì bông gòn ở nhà ai mà biết là chia hay là ăn trộm?
…
Bận rộn được hai ngày, đám người Tôn Liên Thành lại đến rồi!
Lần này là yêu cầu quyên góp lông gà.
“Đảng ủy huyện quy định, các nhà các hộ giết hết gà mái không đẻ được trứng và gà trống đi, lông gà giao cho tuyến đầu gang sắt cột thùng quạt và máy quạt!”
Chỉ huy rèn luyện gang sắt yêu cầu, mỗi cái lò rèn sắt phải được trang bị một cái thùng quạt, nếu không không đủ hỏa lực, không ra được nước sắt.
Hàng ngàn hàng vạn con gà bị giết, lông gà bị đưa lên tuyến đầu cột thùng quạt, kết quả vẫn không đủ, bí thư già về hưu của huyện bèn dẫn đầu cạo sạch tóc trên đầu, nói rằng ủng hộ rèn luyện gang sắt.
Bí thư già dẫn đầu, thì cán bộ ở dưới đương nhiên là phải làm theo, đàn ông cạo trọc đầu, đàn bà cắt tóc ngắn. Tuyên truyền rộng rãi cộng thêm có gì học nấy, nam nữ già trẻ cả huyện đều ra trận, đàn ông cạo đầu trọc, đàn bà cắt tóc ngắn, giao hết tóc cho trung đoàn gang sắt cột thùng quạt.
Bây giờ thu đến đại đội tiên phong rồi.