Chương 784: Sĩ quan và bác sĩ thú y (3)
Thôi Phát Trung: “Đúng thế, hiện tại cô ta không còn ngốc nữa, lợi hại lắm, mẹ con dẫn theo một đám phụ nữ mà không đánh lại cô ta.”
Thôi Công Khuê giận dữ, nói: “Sao cơ? Cô ta còn đánh mẹ ư?”
Thôi Phát Trung: “Được rồi, đừng nhắc chuyện đó nữa. Anh cả, chúng ta về nhà trước rồi nói chuyện.”
Thôi Phát Hậu gật đầu, vẫy tay: “Đi thôi.”
...
Chu Minh Dũ và Mạc Như bốn người trên đường về nhà, đoán xem Thôi Phát Hậu về nhà làm gì.
Mạc Như nói: “Anh Út Năm, anh nói xem có phải ông ta đến vì thiếu hụt nguồn vật tư bắt đầu từ nửa cuối năm ngoái?”
Năm ngoái, nghe nói là nhiệm vụ lương thực là bảy trăm tỷ cân bông và bảy mươi triệu gánh, nhưng số lượng thực tế có lẽ là một con số bí mật. Nếu năm ngoái có những điều này thì năm nay, dù không nhiều nhưng nó không thể ít hơn con số này.
Còn vật tư quân bị và trữ lương thực quân bị là một khoản chi lớn nên Mạc Như phỏng đoán có phải là có liên quan đến chuyện này.
Chu Minh Dũ gật đầu: “Ngày mai đến hợp tác xã nộp giấy vệ sinh, tiện thể đến công xã mang vài thông tin thăm dò cho bí thư.”
Dù sao bọn họ cũng không phải thực sự muốn gặp bí thư, đi tìm Lâm Thư là được rồi. Nếu bí thư đồng ý thì bọn họ gặp nhau, còn nếu không đồng ý thì cũng không gò ép.
Mạc Ưng Tập: “Anh rể, anh lợi hại quá, nói đi gặp bí thư là đi gặp ngay.”
Các xã viên muốn gặp bí thư đại đội không phải là chuyện dễ dàng.
Mạc Như cười nói: “Em chăm chỉ học tập, sau này có thể gặp được cán bộ lớn hơn.
Mạc Ưng Tập: “Chị, chị nói xem, có phải Thôi Phát Trung tìm người giúp việc về để đối phó với ba mẹ chúng ta?”
“Không đâu, hiện tại ba mẹ chúng ta cũng không có uy hiếp gì đến bọn họ, không đến mức như thế. Ngày mai chị và anh rể đến công xã phản ánh lại về chuyện này.”
Lần trước, sau khi từ Mạc Gia Câu trở về, Chu Minh Dũ đặc biệt đến công xã một chuyến, tìm Lâm Thư phản ánh tình hình.
Ngoài việc lặng lẽ vạch trần Lữ Kỷ Hữu ra, còn phản ảnh vấn đề về Mạc Thụ Kiệt.
Nếu Mạc Thụ Kiệt đã là thân phân trung nông thì không nên được coi là địa chủ phú nông bị đánh đập tới lui. Lâm Thư còn đặc biệt điều tra ông ấy, thực sự đúng là trung nông, hơn nữa cũng không có bất cứ chỉ thị nào□□ ông ấy nên ông ấy báo cáo với văn phòng. Sau đó trong hội nghị đại đội đã gọi tên Thôi Phát Trung, bảo ông ta đừng đặc thù hóa nữa, nên sau đó Mạc Thụ Kiệt đến thuần hóa gia súc rất suôn sẻ, không bị Thôi Phát Trung ngăn cản.
Sáng ngày hôm sau, Chu Minh Dũ đến xưởng làm giấy trước.
Bởi vì cửa hàng bách hóa có nhu cầu rất lớn nên xưởng làm giấy ngoài ba ngày nghỉ trong dịp Tết thì sau đó cứ liên tục làm việc, ngày mùa cũng không nghỉ ngơi.
Hiện tại, xưởng làm giấy đã đi vào ổn định, nhân viên thường trực có ba mươi người, đội hai có bốn người, đội một có hai người.
Ngoài những loại giấy sấy khô tại chỗ, còn có những loại giấy đã được tẩy trắng tự nhiên và bị phai màu vào năm ngoái, những màu sắc này khá nhạt, là loại giấy tốt nhất của bọn họ.
Chu Minh Dũ cùng Chu Thành Chí bàn bạc mang đến văn phòng công xã, bảo bí thư xem như phúc lợi dành cho nhân viên cấp dưới cũng rất tốt, coi như là lời cảm ơn và ủng hộ công việc đối với văn phòng bí thư.
Chu Thành Chí bắt đầu thấy không vui, không chỉ tiếc tiền mà còn có chút không muốn tặng quà, ông cảm thấy giống như đang nịnh bợ.
Nhưng Chu Minh Dũ nói với ông rằng đó không phải là nịnh bợ, đây là công việc ủng hộ công xã, cũng là một kiểu đầu tư, thường ngày tạo mối quan hệ tốt, sau này có vấn đề thì bọn họ cũng có thể bảo vệ đội sản xuất của mình.
Chu Thành Chí không có ý kiến gì khác nên bảo Chu Minh Dũ sắp xếp.
Ăn xong bữa trưa, Chu Minh Dũ mắc vào con la rồi đi cùng Mạc Như, kéo một xe giấy vệ sinh đến hợp tác xã.
Mang hàng đến hợp tác xã xong, cả hai trực tiếp đến công xã tìm Lâm Thư.
Hiện tại bọn họ khá thân với Lâm Thư, không chỉ vì Lâm Thư là người khá nhiệt tình và điềm đạm, không có kiểu có thể có tiếng nói chung với bọn họ, mà cũng vì Lâm Thư hiểu tình ý, thu thứ gì sẽ ghi nhớ, cũng không có lòng tham không đáy.
Vậy nên Chu Minh Dũ và Mạc Như cũng thích mỗi lần đến công xã mang đồ cho anh ta.
Lâm Thư rất vui khi thấy bọn họ đến, giấy vệ sinh trong nhà dùng hết rồi, anh ta cũng ngại xin người khác, chút tiền lương đó của anh ta trên có người già dưới có trẻ nhỏ cũng không nỡ mua.
Hiện tại cả hai mang đồ đến, đúng là giúp người khi gặp nạn, anh ta rất vui mừng.
Hỏi han vài câu, Lâm Thư nói với bọn họ chuyện bí thư Liễu đến nông thôn kiểm tra tình hình gieo trồng vụ xuân, xã trưởng Tống đến mương nước kiểm tra, trong nhà chỉ có bí thư Tương giữ nhà.