Chương 821: Vấn đề (2)
“Đi. về suy nghĩ làm sao để thưởng cho lao động tiêu biểu. phải cảm ơn cô ấy thật đàng hoàng.”
Mỗi lần cảm nhận được mầm mống của hạnh phúc, Chu Thành Chí bèn muốn thưởng cho lao động tiêu biểu, cảm kích cô ấy đàng hoàng.
Bước chân của ông lại trở nên nhẹ nhàng, tâm trạng nặng nề đáng lẽ vì việc hạn hán cũng trở nên tốt lên, nhìn thử bên ngoài, sâu bọ nhiều như vậy, nhưng mà đội bọn họ thì không có, có thể là ông trời có mắt tổ tiên phù hộ, cho dù là hạn hán thì đội bọn họ cũng có thể chống cự qua được mà nhỉ?
Rạp phía trước nhà ăn được dựng lên vào lúc Tết. giữa chừng có sửa một lần. lại dựng lên một bức tường cao một mét, lúc này lại càng chắc chắn hơn, rất nhiều người ăn cơm nói chuyện ở đây.
Thấy đội trưởng và Chu Thành Nhân quay về, mọi người đều lần lượt chào hỏi với bọn họ, “Đội trưởng à, khi nào trời mưa, không mưa nữa thì bông gòn sẽ khô chết mất.”
“Đúng rồi, phải trời mưa thôi.z’
Chu Thành Chí: “M tôi đâu phải là Đông Hải Long Vương còn biết trời mưa, chúng ta mau cấy mạ khoai lang, sau khi cấy mạ khoai long tiếp tục đào sông tây.”
Sông kênh giếng hố có rất nhiều nơi để trữ nước, nếu như không có những thứ này, kho nước có xả nước cũng không có tác dụng.
Những ngày này bởi vì rất mệt, sau khi ăn tối Chu Thành Chí bèn để các thành viên nghỉ ngơi không tăng ca nữa.
Không cần đi làm, các thành viên hoặc là tụm năm tụm bảy hóng mát nói chuyện, hoặc là đi tìm ve non.
Năm nay trời nóng, sâu bọ nhiều nhưng mà ít muỗi, có sự giúp đỡ âm thầm của Mạc Như, nam nữ già trẻ của đại đội tiên phong cũng không cần bị muỗi chích.
Bắt ve non cũng không vui, bởi vì cây lớn đều bị chặt hết, cây non thì chưa mọc lên, buổi tối ve non không có nơi có thể bò được, chỉ có thể ở trên những cây thấp thấp nằm ẩn thân, ánh mắt không tốt hoàn toàn không tìm được chúng.
Nhưng mà điều này không làm khó được Mạc Như.
Sau bữa tối Mạc Ứng Tập đi tìm Nê Đản Nhi làm bài, Chu Minh Dũ ôm con gái, Mạc Như thì vừa đi vừa “quét”, Chu Thất Thất rất kích động, tay nhỏ chỉ một nơi nào đó: “Mẹ, mẹ!”
Mạc Như nghe nó la kích động, qua đó “quét” một cái thì tìm được vài con ve non tiện tay lấy mất, tiện thể nhắc con gái đừng kích động như vậy, tránh lộ được sơ hở gì để người khác nhìn thấy.
Cả gia đình ba người đi vòng vòng tìm hết cây nhỏ xung quanh nhà mình trước, rồi đi đến nơi có những bụi cây nhỏ, đặc biệt là nơi có mùng thì sẽ biến là có ve non.
Phía đông ở sau thôn cũng có một bãi đất trống, có một ít cây nhỏ bụi cây trống ở đó, trước giờ không ai quản lý.
Bọn họ bèn đi đến nơi đó.
Đang đi thì, đột nhiên Chu Thất Thất không còn động tĩnh gì, Chu Minh Dũ vừa muốn nói gì, Mạc Như cũng cảm giác không ổn, “Suỵt!”
Chu Minh Dũ: …Đây là muốn đi tuyến đường mạo hiểm sao?
Mạc Như nhẹ nhàng nói: “Có người.” Cô ấy lại bóp nhẹ chân của Chu Thất Thất, nhỏ tiếng nhắc nhở Chu Thất Thất: “Đừng ra tiếng.”
Chu Thất Thất quả nhiên dùng tay nhỏ bịt chặt miệng lại không lên tiếng.
Hai người họ bèn đi ra trước một chút, nghe thử xem ai mà buổi tối đêm hôm trốn ở đây nói chuyện thì thầm.
“Anh… Rốt cuộc là anh có ý gì chứ?” Người nói chuyện là Khám Yến Nhi.
“Anh… Anh phải tìm cơ hội hỏi thử mẹ của anh.” Người đáp lời là Chu Minh Lâm.
Vừa nghe hai người này trốn ở đây nói chuyện, Mạc Như và Chu Minh Dũ lại càng không lên tiếng nữa, dựng tai lên nghe.
Khám Yến Nhi: “Thì anh cứ nói với bà ấy anh muốn cưới em, khó khăn như vậy sao?”
Chu Minh Lâm: “Còn chưa tìm được cơ hội… những ngày này trong đội đều rất bận, trời chưa sáng là đã đến nhà ăn, về thì ngủ hết… không có thời gian nghe anh nói.”
“Thì anh nói với bà ấy lúc ăn cơm, ăn cơm xong thì phải ngủ trưa mà, không lẽ đến thời gian nói câu chuyện cũng không có?” Khám Yến Nhi rất giận dữ.
Chu Minh Lâm không nói nên lời.
Anh ta đúng thật là không tìm thấy cơ hội, không phải là nói dối.
Bởi vì gần đây đều bận tưới ruộng trồng ruộng, Trương Thúy Hoa và Hà Quế Lan quản lý nhà ăn, trời chưa sáng là phải đi bận đến tối rất khuya rồi mới về, người ta ăn cơm xong bọn họ còn phải dọn dẹp, anh ta nhìn thấy mẹ anh ta cả ngày đến đêm không có thời gian ngủ.
Đương nhiên điều này vừa đúng mà vừa không đúng, anh ta nhìn thấy Trương Thúy Hoa bận rộn, đó là bởi vì Trương Thúy Hoa hoàn toàn không muốn quan tâm anh ta.
Lý Quế Vân qua nói Trương Thúy Hoa từ chối, Chu Thành Tín đàn áp Lý Quế Vân cũng không nhắc nữa, việc này đáng lẽ đã nên bỏ qua. Nhưng ai mà biết Khám Yến Nhi lại âm thầm lôi kéo trúng Chu Minh Lâm, điều này có thể tránh được đôi mắt của Trương Thúy Hoa sao?
Đương nhiên là không thể!
Trừ khi mỗi lần hai người đã gặp nhau hoặc là liếc mắt đưa tình đều tránh ra ngoài vũ trụ, nếu không chỉ cần ở trong phạm vi của đại đội Tiên Phong, chỉ cần xung quanh có người trong thôn thì không tránh được tai mắt của Trương Thúy Hoa.