Chương 830: Chỉ nguồn suối (6)
Giờ đây, một chiêu thức mạnh mẽ hơn, không chỉ những con sâu bọ trên cây trần trụi dưới đất bị cô bắt hết, mà còn cả những con sâu bọ ẩn dưới lòng đất gặm rễ cây.
Đây là chức năng rất lợi hại.
Bởi vì trước đây, nếu có sâu bọ ẩn trong đất thì chúng có thể cắn chết cây, nhưng các xã viên không có cách nào để đối phó với chúng.
Hiện tại với bản lĩnh của Mạc Như, quả là khắc tinh của tất cả sâu bọ có hại.
Chẳng qua bắt sâu bọ dưới đất không tiện bằng trên mặt đất, bởi vì ngăn cách đất cũng chỉ có phạm vụ nửa thước.
Vậy cũng đủ rồi.
Vì quan trọng nhất là bộ rễ của cây trong vòng nửa thước, nếu bị sâu bọ cắn rễ thì sẽ chết.
Hiện tại, cho dù là bông hay là hoa màu khác, sâu bọ trên dưới ruộng đều bắt sạch hết.
Không chỉ bắt sâu bọ sảng khoái mà bắt sâu bọ cũng nhiều.
Bằng cách như thế, cô bắt sâu bọ ngày càng nhiều, cuối cùng mười lăm con gà ăn trong nhà không ăn nổi.
Cô lại bắt đầu suy nghĩ, đội có cần xây dựng trang trại nuôi gà hay không?
Nếu xây dựng trang trại nuôi gà thì có thể tiêu diệt sâu bọ, còn có thể có trứng gà và thịt gà ăn.
Đây là một ý kiến không tệ.
Dù sao, trước đó đội trưởng từng nói cô có thể nuôi bao nhiêu gà tùy thích, mọi thứ đều có thể tính cho đội sản xuất.
Từ đầu năm ngoái đã quy định không được nuôi quá bốn con gà tại nhà dân, sau này không có đất phân phối, không chia lương thực cho từng gia đình, trong nhà không có thức ăn gia súc, không nuôi nổi bốn con gà, nhiều đội sản xuất xây dựng các trang trại nuôi gà tập thể.
Chu Thành Chí chẳng muốn làm, ông bảo các gia đình tự nuôi, chi thức ăn gia súc từ trong đội.
Thực ra, không phải bên trên không cho phép các xã viên nuôi gà, mà chỉ quy định trứng gà và thịt gà cần phải bán cho hợp tác xã, không được đến chợ đen bán.
Giá mua của hợp tác xã thấp đến đáng thương, chợ đen cao hơn nhiều, các xã viên không muốn mang đến hợp tác xã nên mới có quy định này nọ, trong thôn có rất nhiều cán bộ đã hiểu sai, thường xuyên thi hành luật một cách thô thiển.
Có đội sản xuất ra mặt, Mạc Như đương nhiên không lo về quyền hạn nuôi gà, nhưng lại lo về chuyện không biết mua gà con ở đâu.
Lúc này đều là nuôi trồng tập thể, cũng không có xã viên nào xách giỏ đến nông thôn bán gà bán vịt, nên cô chỉ có thể đến trang trại nuôi gà công xã để mua.
Trang trại nuôi gà công xã có quy mô lớn hơn, cái gọi là trang trại ngàn gà của những đại đội khác cũng chỉ có vài con gà, hoặc là không có lương thực cho ăn, hoặc là có bên truyền nhiễm chết hàng loạt.
Trước kia, cô đến trang trại nuôi gà công xã mua vài con, hiện tại đi nhưng không mua được, người ta cũng không đủ nuôi, không chịu bán.
Mạc Như kiến nghị với Chu Thành Chí đội sản xuất tự ấp gà con, sau này ấp định kỳ, ngoại trừ tự mình nuôi ra, còn có thể bán cho các đội sản xuất khác.
Nếu đã là trang trại nuôi gà của đội sản xuất thì ít nhất cũng phải có ba đến năm trăm con mới được.
Trước đây, các xã viên tự nuôi bốn con trong nhà, tổng cộng có khoảng hai trăm con. Hiện tại, đội sản xuất tổng cộng chưa đến năm mươi con. Như thế sao thể hiện được công xã nhân dân là chiếc cầu nối của chủ nghĩa cộng sản, thể hiện được điểm tốt của tuyến đường chung của cờ đỏ ba mặt?
Vậy nên đội sản xuất hoặc đại đội xây dựng trang trại nuôi gà ít nhất phải nuôi mới đủ khí thế.
Giờ Chu Thành Chí thấy rất yên tâm về chiến sĩ thi đua: “Nuôi, muốn bao nhiêu thì nuôi bấy nhiêu.”
Mạc Như cảm thấy vẫn nên khiêm tốn chút: “Đội trưởng, vậy chúng ta nuôi khoảng ba trăm con trước, vừa có thể đảm bảo mình có trứng gà ăn, vừa có thể cung ứng hàng cho hợp tác xã.”
Hì hì, còn một phần thì đầu cơ tích trữ.
Chu Thành Chí nghe thấy rất vui, nhiều gà như thế, cho dù không mang hết đến hợp tác xã thì cũng vượt xa những đội sản xuất khác.
Vô tình lại lập công, công xã sẽ thưởng cho mình một chiếc đồng hồ treo tường.
“Được. Cháu sắp xếp người đi nuôi gà, mỗi ngày cho cháu mười điểm công tác, một con gà mái khác trừ đi thời gian sinh bệnh và ấp trứng, một năm nộp 140 quả trứng gà, còn lại do cháu tự sắp xếp, thức ăn gia súc nhận theo quy định.”
Mùa đông và xuân ăn nhiều thức ăn gia súc, vào những thời gian khác, con gà có thể tự bới thức ăn nuôi mình, thức ăn gia súc phải ít đi rất nhiều.
Chu Minh Dũ ngẩn người: “Đội trưởng, bác, bác hào phóng thế à?”
Chu Thành Chí trừng mắt nhìn anh: “Bình thường mọt năm đẻ một trăm quả trứng gà, mấy đứa là chiến sĩ thi đua, đương nhiên là nuôi gà tốt hơn xã viên bình thường, hai ngày đẻ trứng không vấn đề chứ?”
Chu Minh Dũ gật đầu mạnh: “Không có vấn đề ạ.”
Cháu chỉ sợ bác chịu thiệt, bác không biết vợ cháu nuôi gà, mỗi ngày một trứng gà, thỉnh thoảng một ngày hai quả.