Chương 842: Giở trò xấu và thổ lộ tâm tình
Mạc Như nghe thấy, lo lắng: “Có chuyện gì thế? Tại sao lại bắt người?”
Chu Minh Dũ: “Tôi đoán là có người bắt đầu chống lại việc giấu tài sản ăn chia với nhau.”
Mạc Như ồ một tiếng, trước đây Chu Minh Dũ từng nói qua chuyện này với cô, cũng chính là thời điểm này. Bởi vì năm ngoái có lương thực sản lượng cao, trung ương còn triệu tập các nhà khoa học nghiên cứu làm thế nào tiêu hao nhiều lương thực. Nhưng năm ngoái vận động luyện sắt thép đã làm tổn thất một nửa lương thực. Vào mùa đông, có rất nhiều đại đội bắt đầu chịu đói, nghe nói có nơi còn có người chết đói, viết thư kể khổ với bên trên nhưng không được coi trọng, ngược lại còn gây ra sự phẫn nộ.
Vừa mới nói đến được mùa bội thu, sản lượng cao, rồi Đại nhảy vọt. Sao vẫn chưa nhìn thấy thành quả đã nói đói chết người rồi?
Kỳ tâm khả tru.
Vì vậy, tuy hạn hán năm nay đã làm giảm sản lượng lương thực rất nhiều nhưng nhiệm vụ nộp thuế lương thực chẳng những không bị giảm sút mà còn được nâng cao lên rất nhiều.
Tất nhiên là các xã viên không thể chịu đựng được.
“Đi thôi, chúng ta đến công xã nghe ngóng tin tức.” Cho dù xảy ra chuyện gì thì cũng đừng hỗn loạn, đầu tiên là phải bình tĩnh, rồi sau đó nghĩ cách giải quyết.
Mặt trời nóng hừng hực, Mạc Như vắt vải thưa và khăn trên cánh tay Chu Minh Dũ để che nắng cho con gái, cô vòng cánh tay Chu Minh Dũ cùng đi về nhà.
Cả hai giao Chu Thất Thất cho Trương Thúy Hoa chăm sóc, sau đó đến nhà đội triệu tập mọi người mở cuộc họp, bàn bạc với nhau phải làm thế nào.
Hóa ra, không chỉ có Chu Thành Chí, ba đội trưởng khác kể cả bí thư đại đội Trương Căn Phát cũng chưa về, toàn bộ đã bị giữ lại công xã rồi.
Thực ra, sự việc đã có manh mối từ vài ngày trước, lúc đó Mạc Như và Chu Minh Dũ bận trang trại nuôi gà nên không để ý.
Việc này phải bắt đầu kể chuyện nộp thuế lương thực vào mùa hè.
Sau khi thu hoạch lúa mì, do hạn hán nên các đại đội bận rộn chống hạn, Chu Thành Chí cũng không vội vàng nộp thuế lương thực như trước đây, mà lo canh tác, tưới tiêu và cày ruộng trước.
Sau đó, tình hình hạn hán càng lúc càng nghiêm trọng, các đại đội liên danh xin công xã xả nước chống hạn, nhưng lần này không được phê chuẩn, mà khuyến khích bọn họ tự đào giếng chống hạn.
Cuối cùng, có rất nhiều đại đội ăn uống khó khăn, rồi xin công xã cứu trợ hạn hán một lần nữa.
Kết quả, các đại đội xin được cứu trợ hạn hán vẫn chưa được phê duyệt, nhưng lại nhận được chỉ thị mới nhất của huyện ủy về nhiệm vụ nộp thuế lương thực thu hoạch vụ hè.
Nông dân chẳng những không giảm bớt nhiệm vụ mua lương thực do giá thị trường của lúa mì không tốt như dự kiến của nông dân, mà ngược lại còn tăng lên gấp đôi.
Không chỉ lương thực vụ hè, ngay cả nhiệm vụ mùa thu cũng được nâng cao rất nhiều.
Trước kia đều là lương thực vụ hè nhiều hơn chút, lương thực vụ thu ít hơn chút. Bởi vì lúa mì là lương thực tinh nên mang cho thành phố và bộ đội ăn lương thực cung ứng, nông thôn chủ yếu ăn thức ăn thô mùa thu.
Nhưng hiện tại lương thực vụ thu tăng rất nhiều, vậy những người nông dân ăn gì?
Chưa kể đến lương thực vụ thu, chỉ nói riêng về lúa mì, tình hình thu hoạch của đội một đội hai rất tốt, lần này nộp xong thuế lương thực, nhiệm vụ mua lương thực còn lại vẫn chưa hoàn thành.
Đội ba đội bốn toàn bộ nộp lên trên không đủ nhiệm vụ thuế lương thực.
Không chỉ có bọn họ, những đội sản xuất khác cũng như thế, toàn bộ lúa mì nộp lên trên cũng không đủ, còn nợ chính phủ rất nhiều nộp thuế lương thực。
Lần này thâm hụt rất lớn, các cán bộ công xã lo lắng đến sứt đầu mẻ trán, lập tức triệu tập các cán bộ đại đội mở cuộc họp.
“Các người cần lượng thực bán lại cho nông thôn, chính phủ cũng đã giải quyết giúp các người, hiện tại các người đã ăn lượng thực bán lại cho nông thôn rồi, sao lại không nộp thuế lương thực được?”
“Bí thư, chúng tôi từng đi xem lúa mì của đại đội bọn họ, đúng là chẳng có thu hoạch gì. Hai mẫu ruộng thí nghiệm gieo ba ngan cân hạt giống, kết quả chỉ mới thu được mấy chục cân. Hạt giống đều trồng ở ruộng thí nghiệm, những ruộng khác vẫn chưa gieo hạt, thu hoạch cũng chỉ bảy tám chục cân...”
“Chúng tôi cũng thế, năm nay thu hoạch lúa mì trung bình từ năm mươi đến sáu cân một mẫu, nếu bản thân không ăn một hạt thì cũng không đủ nộp.”
Tống Tử Kiệt không tin: “Năm ngoái lương thực được mùa bội thu, mọi người đều lo lắng nhiều lương thực như thế phải làm sao, trung ương cũng triệu tập các nhà khoa học nghiên cứu làm thế nào giải quyết lượng lương thực này, giờ thì hay rồi, nghị quyết về cách giải quyết lương thực dư vẫn chưa đưa ra thì các người nói không còn lương thực rồi? Định lừa ai?”
“Các bí thư, đội chúng tôi... mùa thu năm ngoái không đủ ăn rồi, mùa đồng đi đào rễ cây...” Các cán bộ đội sản xuất bắt đầu khóc lóc kể lể.