Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 919 - Chương 919: Lời Thô Tục (4)

Chương 919: Lời thô tục (4) Chương 919: Lời thô tục (4)

Trên đường đi, bà Lý liên tục cằn nhằn, nói đồ ăn hơi ít, sao không có lương thực, nói cái gì mà mì cao lương, khoai lang, bột ngô cũng nó rồi, bí vuông gì đó ăn không no.

Đinh Đại Tráng đang làm ầm ĩ không cho ăn canh nấm trứng gà, cậu ta suy nghĩ hồi lâu, nhưng lần này lại không ăn một miếng nào.

Đinh Lan Anh im lặng không nói lời nào, chỉ biết cúi gằm mặt bước đi.

Vào thôn Đinh Gia trước khi chạng vạng tối.

Người trong thôn nhìn quanh thì thấy Đinh Lan Anh trở về nhà mẹ đẻ, còn xách theo chiếc giỏ lớn, rõ ràng là đang mang thứ gì đó về nhà.

Đôi mắt của họ phát sáng màu xanh ngay lập tức, họ chỉ muốn có thể giành lấy thức ăn và ăn nó.

Đinh Lan Anh cảm thấy không tốt nên giục họ mau về nhà, cất đồ cho an toàn, lỡ có người đến giành thì lại không giữ được.

Cũng may, lúc này trị an rất tốt, các xã viên được giáo dục để có trách nhiệm hơn, họ không dám chặn đường cướp, bởi vì nếu họ bị bắt thì họ sẽ bị gán cho là xấu phần tử.

Mấy cô gái đói đến hai mắt thất thần, đang nhìn quanh trong ngõ, lúc này nhìn thấy Đinh Lan Anh xác chiếc giỏ to, hai mắt lập tức sáng lên.

Đại Man Nhi vừa định chạy về báo cáo thì bị Nhị Man Nhi kéo lại.

Nhị Man Nhi lắc đầu: “Chị cả, đến đón cô hai trước đi.”

Nếu đợi cô hai đi vào nhà thì làm gì còn phần cho con gái ăn nữa?

Mấy cô gái hiểu ý lập tức lao đến, vây quanh Đinh Lan Anh gọi cô.

Đinh Lan Anh chạnh lòng khi nhìn thấy mấy cháu gái, nếu như trước đây chị ta chạnh lòng khó chịu khi nhìn thấy mẹ và các cháu thì hiện tại nhìn các cháu gái lại càng không chịu nổi.

Những cô cháu gái này gầy hơn nhiều so với những cô gái không có ăn nhất trong đội ba, so với một vài cháu gái thì các cháu trai này được coi là mập rồi.

Chị ta vô thức lấy từ trong túi ra một vài củ khoai lang và đưa cho các cô gái.

Đinh Đại Tráng nhìn thấy giành lại cho vào túi, hung dữ nói: “Đám con gái ăn gì chứ?”

Bà Lý trố mắt nhìn, các cô gái không dám lớn tiếng khóc, ấm ức nức nở.

Đinh Lan Anh luôn khoe rằng so với gia đình Trương Cấu, gia đình chị ta không trọng nam khinh nữ, bản thân thương con gái, các anh cũng tốt với con gái nên chị ta rất tự hào, không bao giờ có ý khắt khe với con gái ở nhà chồng.

Không ngờ, cái đói đã khiến nhà mẹ ruột lộ nguyên hình, con gái chỉ là bùn đất đầu đường xó chợ.

Khi cả nhà nghe thấy động tĩnh, hai vợ chồng anh hai chị dâu hai với tốc độ chưa từng có chạy ra giúp đón vào, chị dâu hai chủ động xách giỏ, nhiệt tình nói: “Em hai về rồi à, mau vào nghỉ đi, ba nhớ em lắm đó.”

Vừa nói vừa lục giỏ, nặng quá.

Bên trong có bí vuông, củ cải... hửm? Sao không có lương thực?

Rồi cô nhìn thấy những chiếc bánh ngô hấp khô như đá bên dưới và những bánh khoai lang còn cứng hơn cả gạch.

Cô sững sờ một lúc thì chị dâu đã giành lại giỏ: “Mau mang vào phòng cho ba xem”.

Khi nhìn thấy ông cụ Đinh, Đinh Lan Anh suýt không dám nhận.

Ông cụ Đinh nằm trên giường đất, không còn sức lực, gần như không ngồi dậy được.

Đinh Lan Anh bật khóc bù lu bù loa: “Ba ơi...”

Ông cụ Đinh mở đôi mắt mờ, phía trước mờ mờ căm căm, không nhìn rõ: “Lan Anh?”

Đinh Lan Anh chạy đến: “Ba, là con, con mang đồ ăn về cho ba này.”

Chị ta vội bảo chị dâu nhóm lửa nấu cháo bánh ngô hấp bí vuông cho cả nhà ăn.

Anh hai nói: “Đợi đến lúc trời tối đã.”

Không dám mạnh dạn nhả khói.

Chị dâu hai và chị dâu cả bên kia đã cầm củ cải nhai ngấu nghiến, rắc, tắc, chỉ muốn nuốt chửng một miếng vào bụng.

Mấy cô gái vừa đói vừa tham ăn, cứ khóc đòi ăn.

Đinh Lan Anh thấy họ chỉ quan tâm đến bản thân mà không quan tâm đến con gái, chị ta dứt khoát lấy con dao băm ra vài củ cải chia cho các cô gái.

Chị dâu hai bên kia còn ngăn cản: “Chị hai, chị làm gì vậy, con trai còn không đủ ăn, sao lại cho con gái, con gái không cần ăn.”

Đại Tráng vẫn ở đó méc với ông nội và ba mẹ mình rằng cô hai đã đánh cậu ta, người nhà cô hai rất hung dữ, không cho ăn còn thả chó cắn người.

Chị cả Đinh chỉ nhìn Đinh Lan Anh mà không nói gì, tiếp tục vùi đầu ăn tiếp.

Đinh Lan Anh chợt cảm thấy đau lòng khi thấy họ chỉ lo ăn, không quan tâm đến ba ruột. Chị ta vội đi đổ nước, trong nhà không có nước nóng, chỉ có thể ngâm miếng bánh ngô hấp trong bát nước lạnh, cho cụ Đinh ăn hai miếng.

Lúc này, căn nhà thứ nhất và căn nhà thứ hai ở bên ngoài đã đánh nhau để tranh giành những thứ Đinh Lan Anh mang đến.

Chủ lực là chị dâu cả đã dẫn Đại Tráng nhằm vào hai vợ chồng chị dâu hai.

Đinh Lan Anh hoảng hốt.

Bởi vì từ nhỏ hai anh trai đã thương chị ta, cả gia đình rất tình cảm, dù sao thì trong ký ức của chị ta, gia đình mình rất hòa thuận, không ‘gà bay chó chạy’ như những gia đình khác.

Bình Luận (0)
Comment