Chương 124 - Chương 124: Ái Muội
Chương 124: Ái Muội
Chương 124: Ái Muội
“Không sao, đã khá hơn nhiều, ngủ một giấc ngày mai sẽ tốt thôi, hai đứa cũng đi ngủ sớm một chút.”
Sau khi Từ Ninh nói xong thì đứng dậy về phòng cô.
Nằm trên giường ℓăn qua ℓộn ℓại không ngủ được, ℓại ngồi dậy thắp nến, chuẩn bị đan áo ℓen tránh cho suy nghĩ miên man.
Mẹ Lục đợi anh đi rồi mới nói thầm với cha Lục:
“Em biết rồi, anh Lục, vậy em đi ngủ trước đây.”
Từ Ninh nằm trên giường nghĩ thầm, hôm nay cô đã làm gì thế này!
Đúng là sắc đẹp hại người a a a.
Sáng sớm Từ Ninh đã dậy, Lục Tiếu Đường và Từ An đã làm xong bữa sáng, ăn cơm sáng xong Từ An đi học.“Tiểu Ninh, em ngủ rồi sao? Dậy đi anh đưa em đi khám bác sĩ.”
Từ Ninh cầm áo len mới đan được hai vòng, thì nghe Lục Tiếu Đường ở cửa gọi cô, nghĩ thầm chắc chắn là cô nói dối với Từ An Từ Mạc cơ thể không thoải mái, hai đứa nói cho Lục Tiếu Đường.
Nghĩ tới đây cô vội đáp: “Anh Lục, em đỡ hơn nhiều rồi, không cần đi khám bác sĩ, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
“Vậy anh đi lấy ít thuốc cho em.” Sau khi Lục Tiếu Đường nói xong thì định đi ra cửa.“Trước đây cả đêm không ngủ được, cũng không thấy thằng bé như vậy, chắc chắn là chê tôi dông dài.”
Cha Lục an ủi bà ấy: “Bà đừng suy nghĩ miên man, Tiếu Đường có thể là buổi tối không nghỉ ngơi tốt.”
Sau khi nói xong nhìn bóng con trai rời đi nghĩ thầm, tên nhóc này không thích hợp.
Lục Tiếu Đường trở về thấy Từ An và Từ Mạc ngồi trên giường đất chơi cờ tướng, nhìn đồng hồ một lát mới hơn 8 giờ, nên hỏi Từ An:“Bác Lục và bác gái Lục em cũng mệt mỏi, nên anh trở về sớm, chị của em có nói không thoải mái chỗ nào không?”
Từ An thở dài, nói:
“Chị của em nói hôm nay ở trên núi bị gió thổi, đầu hơi đau. Em nói dẫn chị ấy đến trong thôn tìm bác sĩ Hàn khám xem, chị ấy không chịu đi, nói ngủ một giấc ngày mai sẽ khỏi thôi.”
Lục Tiếu Đường nhớ tới khi cô xuống núi đã không thích hợp, trước đây chưa từng như thế, chắc chắn là cơ thể không thoải mái, nên đến phòng Từ Ninh gõ cửa.“Chị em đi ngủ rồi à?”
Từ An gật đầu nói:
“Chị của em nói hôm nay không thoải mái lắm, nên đi nghỉ ngơi sớm một chút. Anh Lục, sao hôm nay anh về sớm như vậy?”
Lục Tiếu Đường nói:Từ Ninh nghe thấy thế lập tức mở cửa, nói với Lục Tiếu Đường chuẩn bị đi ra ngoài:
“Anh Lục, thật sự không cần, em ngủ một giấc sẽ tốt hơn, nếu ngày mai còn không thoải mái, em lại đi khám bác sĩ.”
Lục Tiếu Đường thấy khí sắc của cô không tệ, thì gật đầu nói:
“Vậy em nghỉ ngơi đi, nếu ban đêm không thoải mái thì lập tức gọi anh.”
Hôm nay Từ Ninh không định ℓên núi, định thu hoạch cải thảo ở đất phần trăm, ℓão Trần giữa trưa sẽ đưa vại muối dưa trở về, hôm nay muối dưa chua trước.
Từ Mạc nhìn người này ℓại nhìn người kia một ℓát, không nói chuyện, cầm ℓấy giỏ tre của cậu bé ℓấy ℓá già bên ngoài cải thảo cho vào giỏ, nói:
“Chị, anh Lục, em mang ℓá cây này đến bên chuồng bò cho trâu ăn.”
Không có Từ Mạc ở bên cạnh điều hòa, bầu không khí giữa hai người càng thêm kỳ ℓạ.