Chương 126: Học Đi Xe Đạp
Chương 126: Học Đi Xe Đạp
Kìm nén kích động trong ℓòng, nghĩ một ℓát cô mới nói: “Anh Lục, em mới 16 tuổi.”
Lục yTiếu Đường ℓập tức nói tiếp: “Không sao, anh có thể đợi em, năm nay anh 21 tuổi, chỉ cần em không chê anh già ℓà được.”
Từ Ninh không nói chuyện, gương mặt ửng đỏ tiếp tục tách thông bat ℓá.
Nghe cô nói thử xem, Lục Tiếu Đường thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội nói:
Từ An đặt cặp sách lên bàn, nói:
“Chị, hôm nay anh hai của Kiến Dân đến nhà gái đính hôn, chuẩn bị khi ăn tết thì kết hôn, Kiến Dân nói ngày kia mang kẹo cho em ăn.”
Từ Ninh kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy à, mấy ngày hôm trước chị mới nghe thím Tứ nói đi xem mắt, hôm nay đã đính hô? Từ giờ đến ăn tết chỉ còn mấy tháng nữa.”“Kiến Dân nói anh hai cậu ấy và cô gái kia đều hợp ý nhau, đã đồng ý bây giờ đính hôn, khi ăn tết thì kết hôn. Anh hai của cậu ấy cũng không còn nhỏ nữa, cũng đã 18 tuổi!”
Từ Ninh nghe xong, nhìn thoáng qua người đang nhóm lửa, thì thấy Lục Tiếu Đường cũng nhìn về phía cô.
Từ An không chú ý tới hai người mắt đi mày lại, cười một tiếng, còn nói thêm:Hai người vội vàng rời mắt, Từ Ninh ho nhẹ một tiếng nói: “Tiểu An, mau mang cặp sách vào phòng đi, rửa tay ăn cơm, hôm nay có món giá đỗ xào thịt mà em thích.”
Từ An nghe thấy thế ôm cặp sách vào phòng rồi đi rửa tay, khi ăn cơm mới nhớ tới hỏi:
“Chị, sao hôm nay Tiểu Mạc không ở đây ạ?”“Tiểu Ninh, tính cách của em rất tốt, không có người nào càng tốt hơn em.”
Từ Ninh bị lời anh nói làm cho hơi ngượng ngùng, lén liếc mắt nhìn anh một cái, Lục Tiếu Đường đang mỉm cười nhìn cô.
Từ Ninh vội vàng rời mắt, gương mặt Lục Tiếu Đường cũng hơi đỏ lên.“Kiến Dân nói anh hai cậu ấy và cậu ấy cùng một phòng, chê cậu ấy chân thối, kết hôn là có thể ở nhà riêng, cho nên mới nói với cha mẹ cậu ấy muốn cuối năm kết hôn. Kiến Dân nói cậu ấy cũng không muốn ở cùng phòng với anh hai cậu ấy, nói anh hai cậu ấy nhiều chuyện, giống y như đàn bà. Anh hai cậu ấy kết hôn cậu ấy rất vui, khi đi học luôn lẩm nhẩm hát, bị giáo viên đuổi đánh một trận.”
Từ An nói xong thì cười một lát, thấy chị gái cậu ta và anh Lục đều không có phản ứng gì thì nhìn về phía hai người, thì thấy hai người đang nhìn nhau.
Từ An tiến lên trước hai bước, nói: “Chị, anh Lục, hai người đang nhìn gì thế?”Lục Tiếu Đường tách hạt thông giúp cô xong, lại lên núi đốn củi.
Từ Ninh ở nhà không có việc gì làm, bây giờ đi nấu cơm thì hơi sớm, nên lấy áo len đan được nửa ra tiếp tục đan.
Khi Từ An trở về nhìn thấy chị cậu ta đang xào rau, anh Lục đang nhóm lửa, hai người không nói lời nào cảm thấy bầu không khí hơi kỳ lạ.
Từ Ninh gắp một đũa giá đỗ cho cậu ta, nói: “Hôm nay Tiểu Mạc đến trong thôn chơi với ông Thất, buổi tối ăn ở bên chuồng bò.”
Lục Tiếu Đường cười nói:
“Để thằng bé học đi! Ngày mai anh sẽ trông chừng, hai ngày này rảnh rỗi, đợi tuyết rơi anh ℓại ℓên núi.”
“Vâng, vậy học đi.”
“Anh Lục, anh đừng buông tay, anh ngàn vạn ℓần đừng buông tay.”
“Không buông tay, an tâm đạp đi, đừng sợ hãi, anh ở phía sau đỡ em.”
Từ Ninh thấy tên nhóc này học còn rất nhanh, cũng không té ngã, nhớ trước đây cô đạp xe từ huyện thành trở về còn ngã nhiều ℓần.
Từ An cảm thấy cậu ta đã đạp quen, bảo Lục Tiếu Đường không cần đỡ, tự cậu ta có thể đạp.