Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 149 - Chương 149: Khu Thanh Niên Trí Thức Xảy Ra Chuyện

Chương 149: Khu Thanh Niên Trí Thức Xảy Ra Chuyện
Chương 149: Khu Thanh Niên Trí Thức Xảy Ra Chuyện
canvasb2b1490.pngTừ Ninh vui sướng nói: “Anh, anh mới đi tòng quân ba năm đã ℓà trung đội trưởng sao?”

Từ Mạc cũng hưng phấn nói:

“Là trung đội trưởng to hơn, hay phó doanh trưởng to hơn ạ? Hiện giờ anh Lục ℓà phó doanh trưởng, anh, có phải anh còn chức cao hơn anh Lục hay không?”

canvasb2b1491.pngTừ Dương, Từ Ninh: …

Từ Ninh bước nhanh đến khu thanh niên trí thức phía trước, thì thấy mấy thanh niên trí thức nam đẩy một chiếc xe đẩy tay ra ngoài, trên xe nằm một người, đắp chăn lộ ra mỗi đầu, hẳn là Lý Phượng Kiều, phía sau là Lâm Thu Hoa và Lâm Diệu.

Mấy người còn lại đều đứng trong sân, Từ Ninh đi tới bên cạnh Ngụy Lan Lan hỏi: “Có chuyện gì thế?”

Ngụy Lan Lan nhìn thấy cô thì kéo cô vào nhà, vẻ mặt bát quái nói:

“Lý Phượng Kiều mới ngã một cái, nói cô ta đau bụng, tôi và Lâm Thu Hoa đỡ cô ta lên giường đất, ai ngờ cô ta kêu la càng thảm thiết. Mọi người vô cùng sợ hãi, cho rằng cô ta ngã hỏng nội tạng.”
“Lâm Diệu nhìn thấy trên quần bông của cô ta có máu, hỏi cô ta có phải mang thai hay không? Gương mặt cô ta trắng bệch không nói chuyện, cuối cùng bảo đưa cô ta đến bệnh viện, mọi người bàn bạc sợ xảy ra mạng người, nên đến chuồng bò tìm xe đẩy tay kéo cô ta đến bệnh viện, bảo Cát Hồng Bân đi gọi trưởng thôn.”

Từ Ninh kinh ngạc hỏi: “Thật sự mang thai ư, cô ta với ai làm đối tượng thế?”

Ngụy Lan Lan gật đầu nói:

“Có lẽ là đúng, khi thu hoạch vụ thu thường xuyên nhìn thấy cô cười nói với Trần Kiến Binh lão đại nhà kế toán trong thôn, Lâm Thu Hoa hỏi cô ta có phải là đối tượng với anh ta hay không? Cô ta nói không có, chỉ gặp phải nên chào hỏi thôi.”
Từ Mạc em đúng là tay thiện nghệ chuyên đâm tim người ta, còn có thể nói chuyện phiếm hẳn hoi không?

Từ Ninh khụ một tiếng, đang định nói chuyện thì nghe được bên khu thanh niên trí thức truyền tới tiếng thét chói tai, cô chuẩn bị đi qua xem một chút, đi giày vào nói với Từ Dương:

“Anh, có lẽ là khu thanh niên trí thức ở phía trước, em qua đó xem đã xảy ra chuyện gì, anh và Tiểu Mạc ở nhà đi!”

Từ Dương cũng nghe thấy được, gật đầu nói: “Em đi đi.”


Về đến nhà hầm mấy món ăn trước, Từ Dương nhìn thấy cô đã trở lại, hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế?”

Từ Ninh nói đại khái chuyện xảy ra ở khu thanh niên trí thức cho anh ta nghe.

Từ Dương gật đầu, một lát sau lại lơ đãng nói: “Tiểu Ninh, em vẫn còn nhỏ, không vội nói chuyện đối tượng.”
Từ Ninh cười nói: “Vừa tới, tôi thấy cô ở cửa thì không gọi cô.”

Ngụy Lan Lan hỏi: “Có ai đi theo vậy?”

Dương Tiểu Muội thở dài nói: “Thanh niên trí thức nam đều đi hết, thanh niên trí thức nữ chỉ có Lâm Thu Hoa và Lâm Diệu đi.”

“Chảy rất nhiều máu, hù chết tôi, cô nói xem sao cô ta lại như thế? Sao lại làm ra loại chuyện như vậy? Truyền ra ngoài, cô ta còn có thể làm người nữa không?”
Ngụy Lan Lan nói xong thở dài: “Nếu lần này cô ta thật sự mang thai, khu thanh niên trí thức chúng ta không còn mặt mũi.”

Từ Ninh biết, những lời này của Ngụy Lan Lan không sai.

Tư tưởng của người thời đại này luôn nói, xảy ra loại chuyện này chính là gièm pha tày trời, không lâu sau sẽ truyền đi mọi người đều biết.

Dương Tiểu Muội đi vào thì thấy Từ Ninh, hỏi: “Cô tới khi nào thế, sao tôi không thấy được cô?”


Từ Ninh nghe xong những ℓời này, không được tự nhiên quay đầu nói: “Anh, em biết rồi.”

canvasb2b1492.png“Đều ℓà anh ấy săn, anh ấy nói mùa đông không dễ hỏng, nên tích trữ nhiều chút, đủ cho bọn em ăn qua mùa đông.”







Bình Luận (0)
Comment