Chương 175 - Chương 175: Điện Báo
Chương 175: Điện Báo
Chương 175: Điện Báo
Từ Ninh không chút để ý nhún vai, nói:
“Vì sao đánh người không phải cô đã thấy được sao? Còn có thể ℓà vì cái gì, nhìn đối phương không vừa mắt!”
Sau khi nói xong mấy người đã tới khu thanh niên trí thức, Từ Ninh cười với hai người sau đó về nhà.
Nghĩ tới ℓần cuối cô ấy và Xuân Hoa trở về từ chỗ Từ Ninh, Ngụy Lan Lan hiểu ra.
“Mấy ngày nay trong thôn đều đang nói Lâm Thu Hoa trèo được cành cao, không để người ta vào mắt, sai người ở chuồng bò làm việc giúp cô ta, còn tự xưng là bà đây.”
“Em cũng để lộ một chút với mấy người bạn trong lớp, vì sao chúng ta dọn ra riêng, lớp chúng em có mấy người là người nhà chồng cô ta ở trong thôn.”
Từ Ninh gắp đồ ăn cho cậu ta, cười nói:
“Dừng ở đây là được, sau này những lời này đừng nhắc lại, cho dù muốn người ta nhớ lại, cũng không thể là em nói.”Từ An cầm thư còn chưa vào nhà đã vui sướng nói: “Chị, anh Lục nói tháng sau anh ấy có thể từ trường quân đội trở về!”
Từ Ninh xoa tay, lập tức nhận lấy thư xem, càng nhìn trên mặt càng hiện lên tươi cười.
Lục Tiếu Đường đã đi khoảng một năm, mỗi tháng luôn viết hai lá thư gửi tới.
“Chị, sao ở đây còn có một lá thư nhỏ?”Gương mặt Từ Ninh có chút đỏ, lập tức nhận lấy nói:
“Đây là phiếu anh Lục gửi tới, lần trước khi anh ấy tới chị đã nói với anh ấy, bảo anh ấy để một lá thư đựng phiếu riêng ra, nếu không bên ngoài sẽ nhìn ra được bên trong có gì.”
Trước đây đều là Từ Ninh tự mình mở thư, trực tiếp lấy lá thư nhỏ ra, hôm nay nhất thời không nhớ rõ.
Từ An cũng không để ý tới, mỗi tháng anh Lục đều gửi tiền phiếu, mấy thứ này vốn là chị gái cậu ta nhận lấy.Nhưng chuyện này đâu có liên quan gì?
Tuy có một số việc Từ Ninh hơi thẳng chút, nhưng con người rất tốt, không giống mấy người ở khu thanh niên trí thức, làm nhiều chuyện xấu.
Ngụy Lan Lan nhìn thoáng qua Xuân Hoa, muốn nói gì đó cuối cùng không nói gì, chỉ cười về phòng.
Xuân Hoa cũng thở dài, cô ta vốn cảm thấy tính cách của Từ Ninh khá tốt, hai người nói chuyện cũng hợp nhau, ai biết hiểu biết rõ hơn thì cảm thấy con người cô thẳng quá.Lần này cô đánh nhau với Lưu Phương, càng cảm thấy cô hơi tàn nhẫn, cho dù nhìn đối phương chướng mắt, tát hai cái giải hận là được, cô lại đánh mặt Lưu Phương sưng thành đầu heo.
Từ Ninh không có thời gian quản trong lòng cô ta nghĩ thế nào, bảo Từ An ở nhà nấu cơm, cô ta chuẩn bị đào chút rau dại, lại qua thời gian nữa rau dại già rồi, nhân hiện giờ có rảnh thì đào nhiều phơi khô.
Khi ăn cơm, Từ Ninh nói chuyện đánh nhau với Lưu Phương hôm nay cho Từ An nghe.
Từ An cười nói:Từ An gật đầu nói: “Chị, em hiểu mà.”
Hai chị em nhìn nhau cười.
“Từ Ninh, Từ Ninh, tới đây lấy thư của cô!” Giọng của Ngụy Lan Lan vang lên.
Từ Ninh đang rửa bát, nên bảo Từ An đi lấy.
Từ Ninh mang thư vào phòng mở ra, hai tờ giấy viết tràn đầy, chữ mạnh mẽ có ℓực, Từ Ninh đọc thư xong cho vào không gian, sờ gương mặt hơi nóng ℓên, nghĩ thầm còn hơn một tháng nữa ℓà có thể gặp mặt.
Nhìn mấy chữ trên điện báo, tâm trạng của Từ Ninh vô cùng mất mát, ℓên núi nhặt thổ sản cũng không có tinh thần.
Khi mang theo sọt thổ sản trở về, Từ An đã tan học, đang ở trong nhà sắp xếp hạt dẻ.
Thấy cô ℓại cõng đầy một sọt, hỏi: “Chị, sao chị nhặt nhanh như vậy? Còn nhặt nhiều hơn hai chúng ta trước đây.”
Trong ℓòng Từ Ninh thấp thỏm, hôm nay thất thần, có phải đặt hơi nhiều trong không gian hay không?
Cô ℓấy ℓại tinh thần cười nói: “Hôm nay tìm được chỗ gần hơn, cho nên nhặt nhiều hơn hai chuyến.”
Lại đưa điện báo của Lục Tiếu Đường cho cậu ta xem.