Chương 190 - Chương 190: Tường Bao
Chương 190: Tường Bao
Chương 190: Tường Bao
Vương Quyên Quyên, Xuân Hoa và Kiều Hoa cũng đi theo, Lâm Thu Hoa không nhúc nhtích, ngồi yên trên giường tiếp tục khâu vá.
Mấy người đi đến đất phần trăm phía sau, nhìn thấy mấy người đàn ông đã bắt đầu san bằng đất chỗ đất phần trăm, đám thanh niên trrí thức nam Trần Hướng Đông cũng nghe thấy động tĩnh, đều đi tới sân sau.
Từ An đi học, Từ Ninh ở trong phòng nấu nước sôi, không biết đám người này tới.
Từ Ninh nghe thấy ℓời Ngụy Lan Lan nói, đi từ trong bếp ra gương mặt âm trầm nói:
Tường xây xong thì tương đương có một sân nhỏ của mình, sau khi Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội tới đây xem thì vô cùng hâm mộ.
Ngày xây xong Từ Ninh mời mấy người ở nhà ăn bữa cơm, nấu thịt heo dưa chua hầm miến, rau trộn mộc nhĩ, bánh bột ngô.
Năm 1973, khi bắt đầu gieo trồng vụ xuân nhà ở của Vương Quyên Quyên còn chưa xây xong, gieo trồng vụ xuân là chuyện lớn, không thể chậm trễ, chỉ có thể gieo trồng vụ xuân xong mới tiếp tục xây cho cô ta.
Người của khu thanh niên trí thức được chia đi đào đất, Từ An cũng làm việc trong gieo trồng vụ xuân, năm nay cậu ta định kiếm 7 công điểm.“Là ai nói? Đứng ra cho tôi, tôi tới thôn Du Thụ làm thanh niên trí thức là tới xây dựng nông thôn, lãnh đạo từng nói, chúng ta đều là một đại gia đình.”
“Tôi tin mọi người đến nơi này làm thanh niên trí thức, đều ôm mục đích giống như nhau. Khu thanh niên trí thức nhiều người xây nhà như vậy, không ở cùng một chỗ với người trong thôn, chẳng lẽ vì chuyện này mà mọi người không phải người thân?”
“Chúng ta là vì cùng mục tiêu đi đến nơi này, cô không muốn đoàn kết với mọi người, lại giống như phân chuột ở đây chia rẽ mọi người, xem hôm nay tôi đánh gãy chân cô không.”
Sau khi nói xong thì liếc Lưu Phương một cái, cầm que cời lửa đi tới chỗ cô ta, Lưu Phương bị dọa sợ trốn phía sau Xuân Hoa.Xuân Hoa sợ hai người lại đánh nhau như lần trước, cười khuyên nhủ:
“Thanh niên trí thức Từ, cô ấy chỉ nói đùa với cô thôi, cô cũng nói rồi, chúng ta là một đại gia đình, đừng so đo với cô ấy.”
Gương mặt Từ Ninh âm trầm nói với Xuân Hoa:
“Đồng chí Xuân Hoa, cô bảo vệ cô ta như vậy là không đúng, tuy chúng ta là người một nhà nhưng có nhà nào không có mấy đứa con ngỗ nghịch, nếu không dạy cô ta ngoan, sau này sẽ đi ra ngoài gây tai họa cho người khác. Cô tránh ra, tôi phải dạy dỗ cô ta sau này làm người tốt mới được.”Sau khi nói xong thì thở dài, lắc đầu về phòng.
Để lại Xuân Hoa xấu hổ đứng đó.
Ngụy Lan Lan nghẹn cười, cũng kéo Trần Hướng Đông đi trở về.
Tường của Từ Ninh xây hai ngày là xong, tường rất cao, cao khoảng 2 mét, chỗ góc tường xây một nhà tắm nho nhỏ, mùa hè có thể dùng để tắm.Lưu Phương lại nghĩ tới tình cảnh lần trước bị cô tát mấy cái, xoay người chạy về phía khu thanh niên trí thức.
Từ Ninh vốn không định đánh cô ta, chỉ hù dọa cô ta mà thôi, nhưng rất phản cảm đối với lời nói của Xuân Hoa.
Cô nhìn cô ta nói:
“Đồng chí Xuân Hoa, cô như vậy không phải là giúp cô ta, cô đây là hại cô ta! Trước đây tôi cảm thấy cô là người phân biệt được trắng đen, hôm nay, haizz.”Hai thanh niên trí thức nam chơi thân với cậu ta là Lưu Thiếu Kiệt và Trương Hải Vinh bảo tiểu đội trưởng phân bọn họ làm cùng Từ An, mọi người làm việc mệt mỏi còn có thể trò chuyện.
Bởi vì năm trước có thanh niên trí thức bắt nạt người bên chuồng bò, năm nay ông Thất đến tìm trưởng thôn, bảo ông ta tách bốn người bên chuồng bò làm việc riêng, trưởng thôn đồng ý.
Phân bốn người ở một mảnh ruộng khác, Từ Mạc đi theo sau nhặt đào cỏ, mỗi ngày cho cậu bé một công điểm.
Từ Ninh vẫn giống như năm vừa rồi, làm xong việc của cô thì trở về dọn dẹp đất phần trăm.
Tường vây cao cao xem như ngăn cách hoàn toàn với khu thanh niên trí thức, cô đào toàn bộ đất quanh sân, như vậy có thể trồng nhiều rau hơn.
Năm nay cô định trồng nhiều dưa hấu, dưa chuột, cà chua trong nhà, góc tường có thể trồng mấy cây bí đỏ.