Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 212 - Chương 212: Đi Đón Cô

Chương 212: Đi Đón Cô
Chương 212: Đi Đón Cô
canvasb2b2120.png“Sau khi cô nói giỡn với cô ấy xong, chưa tới hai ngày cô ấy đã bắt đầu nôn nghén, chiều ngày hôm qua đến trong thôn tìm bác sĩ Hàn, bắt mạch cho cô ấy nói cô ấy đã mang thai hơn một tháng.”



Từ Ninh về đến nhà Lục Tiếu Đường đã nấu cơm xong, cơm, thịt thỏ kho tàu, cải thìa xào.

canvasb2b2121.pngTừ Ninh cười nói: “Vậy thì tay nghề nấu nướng của chị Tiếu Nhiên chắc chắn rất tốt.”

Lục Tiếu Đường không định mang thứ gì, muốn để lại cho bọn họ ăn, nhưng mà anh biết phản đối của mình không có hiệu quả, nên ở phòng bếp giúp đỡ cô.

Từ Ninh vừa nướng thịt khô vừa nói:

“Ngụy Lan Lan mang thai, em chuẩn bị buổi tối lấy nửa con gà rừng đưa qua cho cô ấy, để cô ấy bồi bổ cơ thể.”

“Lấy một con qua đi, hai vợ chồng đều không tệ, ngày mai anh lại lên núi dạo.”
“Tốt hơn anh một chút.” Sau khi nói xong lại gắp mấy miếng thịt cho cô.

Lục Tiếu Đường nhìn cô gái ăn cơm đối diện, ngày kia anh đã phải về bộ đội, lần sau gặp mặt ít nhất phải một năm sau, trong lòng lại tràn ngập không nỡ.

Nhưng anh cần phải đi về, hiện giờ còn chưa thể bảo vệ cô, anh cần phải khiến mình mạnh hơn, mới có thể bảo vệ người nhà của mình.

Hai người ăn cơm xong, Từ Ninh bảo Lục Tiếu Đường giúp nhóm lửa, cô nướng ít thịt khô cho anh mang theo.
Bởi vì cơm tối ăn có chút muộn, ăn cơm xong Từ Ninh lấy một con gà rừng gói lấy, chuẩn bị đi thăm Ngụy Lan Lan một lát, Lục Tiếu Đường đưa cô đến cửa sân thanh niên trí thức thì đến chuồng bò.

Trần Hướng Đông và Ngụy Lan Lan cũng mới ăn cơm xong, nhìn thấy Từ Ninh tới tối như vậy còn tưởng cô có chuyện gì.

Từ Ninh xua tay nói:

“Không có gì, tôi nghe nói Lan Lan mang thai, vừa vặn ngày hôm qua anh họ tôi bắt được hai con gà rừng, cầm lấy một con cho Lan Lan bồi bổ cơ thể.”
Lại trêu đùa Từ Ninh: “Sao còn gọi đối tượng của cô là anh họ thế, còn muốn người ta làm anh họ cô tới khi nào?”

Từ Ninh ho nhẹ một tiếng, nói: “Không phải, sao tôi có cảm giác cô mang thai da mặt dày hơn không ít ấy nhỉ?”

“Không phải là tôi học theo cô ư.”

“Học cái gì với cô ấy thế?” Giọng nói của Dương Tiểu Muội vang lên ở cửa.
Từ Ninh vội nói:

“Đừng lên núi nữa, trong nhà nhiều thịt như thế, đủ ăn đến sang năm, ngày mai ở nhà nghỉ ngơi một ngày, không được đi đâu.”

Lục Tiếu Đường dịu dàng nhìn cô, cười nói: “Được, vậy không đi, ngày mai sẽ ở nhà với em.”

Từ Ninh: … Cô có ý này sao?
Trần Hướng Đông vội vàng từ chối: “Từ Ninh, sao có thể không biết xấu hổ như vậy? Cô mang về ăn đi!”

Từ Ninh thấy anh ta còn muốn khách sáo, thì đặt con gà lên bàn nói;

“Tôi tới là tặng cho Lan Lan bồi bổ cơ thể, chỉ dựa vào quan hệ giữa tôi và cô ấy, mang gà cho cô ấy ăn thì thế nào? Anh mau cất đi, ngày mai hầm canh cho cô ấy uống, thêm chút nấm vào bên trong, như vậy mới có dinh dưỡng.”

Ngụy Lan Lan cười nói: “Hướng Đông, anh nhận lấy đi, khách sáo với cô ấy làm gì, ngày mai hầm cho con trai anh uống.”


Trần Hướng Đông vội vàng đón Dương Tiểu Muội vào nhà ngồi, ℓại nói với bọn họ:

canvasb2b2122.pngDương Tiểu Muội sờ mặt Từ Ninh cười nói: “Đúng ℓà có chút dày.”

Từ Ninh muốn đi véo cô ấy, cô ấy nhanh chóng trốn phía sau Ngụy Lan Lan, cười nói:

“Đừng tới đây, không được tới đây, nơi này có phụ nữ có thai.”

Ba người vui sướng ở đây nói chuyện, Từ Ninh nhìn đồng hồ, đã hơn 9 giờ nói phải đi về, Ngụy Lan Lan bảo Trần Hướng Đông tiễn cô.







Bình Luận (0)
Comment