Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 217 - Chương 217: Chúng Ta Đi Đốn Củi Đi

Chương 217: Chúng Ta Đi Đốn Củi Đi
Chương 217: Chúng Ta Đi Đốn Củi Đi
canvasb2b2170.pngSau khi nói xong thì gật đầu với mấy người rồi ℓên núi.

Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội đều cảm thấy khó hiểu với hành động của Kiều Hoa, bình thường ℓuôn xấu hổ, ℓúc nhờ người ta giúp đỡ thì nói với vẻ đương nhiên như vậy, không biết sao cô ta có thể không biết xấu hổ mở miệng như vậy.

Lưu Thiếu Kiệt và Trương Hải Vinh cũng ở bên cạnh giúp đỡ, bảy bọn họ muối hai vại dưa chua to, không ℓâu sau đã muối xong.

canvasb2b2171.pngCô đến nhà bà Vương tặng ít đồ ăn và ℓương thực, ℓại đến hợp tác xã tìm Tô Hồng Anh.

“Đương nhiên là cháu hiểu, là thân thích của cháu có chút không yên tâm, bảo cháu dặn dò mọi người một tiếng, sợ quá nhiều người biết thì không tốt.”

Hai người cũng hiểu rõ băn khoăn của người ta, lại đảm bảo một lát, nói rõ sau giờ ngọ bọn họ sẽ đưa đến chỗ đền thờ ở huyện thành.

Từ Ninh đạp xe về nhà phát hiện cửa mở, mới nhớ tới hôm nay là thứ bảy, chiều thứ bảy mỗi tuần Từ An sẽ nghỉ, chủ nhật lại về trường.

Từ An đang phơi quần áo trong sân, thấy cô trở về thì cười nói: “Chị, hôm nay chị đến huyện thành à.”
Cô đến nhà thím Đại Xuyên và thím Tứ trước, nói số lượng và địa điểm cho bọn họ, lại dặn dò hai người đừng nói ra ngoài.

Thím Tứ và thím Đại Xuyên đều nói:

“Thanh niên trí thức Từ, cháu yên tâm, bọn thím biết nặng nhẹ, cháu tốt bụng giúp bọn thím, trong lòng thím đều nhớ kỹ, sẽ không khiến cháu khó xử.”

Từ Ninh cười:
Năm nay nhà thím Đại Xuyên và thím Tứ lại trồng không ít củ cải cải thảo, hai ngày trước Từ Ninh gặp bọn họ ở trên núi, thím Tứ nhờ cô hỏi giúp xem, năm nay thân thích của cô có cần rau nữa không?

Từ Ninh cầm 20 cái ga trải giường trong không gian ra, ở hợp tác xã, Tô Hồng Anh đang ở kho hàng bàn về hàng mới đến, nhìn thấy cô thì chào hỏi với người bên cạnh rồi tiến lên đón.

Từ Ninh nhìn thoáng qua sọt phía sau, Tô Hồng Anh lập tức hiểu rõ xin nghỉ nửa tiếng, lại dẫn cô về nhà.

Hai người thanh toán tiền xong, Từ Ninh lại nói chuyện thím Đại Xuyên và thím Tứ nhờ cô với cô ấy:
“Chị Hồng Anh, năm nay bọn chị còn cần rau không? Năm nay hai nhà trong thôn trồng nhiều rau, nếu chị cần em bảo bọn họ ngày mai đưa tới cho chị.”

Tô Hồng Anh vui sướng nói:

“Cần cần, em gái, em không tới chị còn chuẩn bị đi tìm người, năm nay chị cần 400 cân cải thảo, 300 cân củ cải. Nếu không có nhiều như vậy, ít chút cũng được, buổi chiều ngày mai vẫn ở chỗ đền thờ, em thấy có được không?”

Hai người hẹn thời gian địa điểm xong, Từ Ninh về thôn.
Từ An vội vàng ngăn cô lại, nói với cô:

“Chị, chị đừng nấu, em ăn cơm ở trường xong mới về, em vừa gặp Trương Hải Vinh ở cửa khu thanh niên trí thức, đã hẹn với bọn họ lát nữa cùng lên núi.”

Từ Ninh nghe cậu ta nói đã ăn cơm, thì không quản cậu ta nữa, lấy đồ trong sọt ra sắp xếp lại, lấy đồ buổi tối đưa tới chuồng bò để riêng sang một bên.

Cải thảo đã thu hoạch, sân cũng trống rỗng, cô chuẩn bị khiêng củi Lục Tiếu Đường đặt ngoài cửa vào.
Từ Ninh dựng xe đạp trong sân, cười nói:

“Chị đi đưa ít lương thực và đồ ăn cho bà Vương, Tiểu An, sao em lại trở về?”

“Em và Vương Lượng đến chỗ đền thờ, thấy xe bò của ông Trần còn chưa đi, nên ngồi xe bò của ông ấy trở về.”

Từ Ninh lấy đồ trên xe đạp xuống đặt trong phòng, hỏi: “Em còn chưa ăn cơm đúng không? Chị đi nấu ít đồ ăn cho em.”
Củi bó từng bó một, chỉ khiêng vào là được.

Cô đặt củi ở góc tường, dùng vải dầu phủ lên trên, đến lúc đó tuyết rơi cũng tiện lấy.

Buổi chiều rảnh rỗi, cô tách hạt thông mấy hôm trước nhặt còn chưa tách, mở radio ra, ngồi ở trong sân phơi nắng tách hạt thông, cô cảm thấy cuộc sống này còn rất có tư vị.











Bình Luận (0)
Comment