Chương 241: Chỉ Là Hư Danh
Chương 241: Chỉ Là Hư Danh
Cố Văn Bình bất đắc dĩ nói:
“Dì,r chuyện cô ấy có đối tượng cháu cũng chỉ mới biết gần đây, vốn định gọi điện thoại cho dì, không phải trong thời gian này bận sao, nên chưa kịp nói với dì.”
Từ Ninh nghe đến đó, biết ℓà người nhà của Vương Quyên Quyên tới, cô cũng ℓười đến xoay người trở về nhà.
Từ Ninh hỏi: “Tình huống của Vương Quyên Quyên, sẽ tính như thế nào?”
“Anh, năm nay đã đủ rồi, không cần đi đốn nữa, ở trong nhà nghỉ ngơi đi ạ, ngày mai còn phải ngồi xe mấy ngày, rất mệt.”
Từ Dương cầm cốc nước uống hết, nói: “Nghỉ ngơi cái gì, lại không mệt, anh đi đốn thêm ít nữa. Nơi này lạnh, mùa đông em làm ấm giường đất và tường đất một chút.”
Lục Tiếu Đường ngăn cản anh ta nói:Từ Ninh cũng không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể trách cô ta tự mình làm tự mình chịu, cô ta muốn hại người khác, vậy thì đừng trách người khác phản kích.
Từ Dương và Từ An hai người mỗi người gánh một gánh củi trở về, Lục Tiếu Đường vội vàng đỡ lấy giúp Từ An, bảo hai người vào nhà nghỉ ngơi, uống nước.
Từ Ninh thấy sân đã đầy củi như vậy, thì nói với hai người:“Đừng đi, chỗ này đã đủ dùng, năm trước em làm than tổ ong còn không ít, sau này mỗi năm em sẽ trở về, chiều nay cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, chúng ta trò chuyện với nhau.”
Từ Ninh cầm một miếng thịt cho vào miệng anh ta, nói: “Anh, anh nếm thử xem mùi vị thế nào?”
Từ An ở bên cạnh không vui, nói: “Chị, còn cả em nữa, em cũng đi theo đốn củi, chẳng lẽ ngay cả miếng thịt cũng không xứng ăn.”Lục Tiếu Đường cười mỉa nói:
“Vậy phải xem Tào Ba có muốn che chở cô ta hay không? Nếu muốn che chở cô ta, vậy thì không có vấn đề gì lớn, nhưng cũng sẽ khiến cô ta bị lột da.”
“Nhưng mà Tào Ba kia ích kỷ, không phải loại người sẽ suy nghĩ vì người khác, anh rể anh ta làm những chuyện đó có lẽ sẽ phán tử hình, anh ta ít nhất cũng sẽ phán 10-20 năm. Nếu anh ta không muốn Vương Quyên Quyên gả chồng, vậy cô ta cũng sẽ gặp xui xẻo.”Từ Dương đang ăn thịt đá cậu ta một cái, cười nói: “Tên nhóc thối, còn dám tranh giành tình cảm với anh.”
Từ An cười chạy vào phòng bếp, lấy một miếng thịt, vừa nhét vào trong miệng vừa nói:
“Nể tình anh ngày mai đã đi, không chấp nhặt với anh, miếng thịt này ăn thật ngon.”Từ Ninh thấy thế, lập tức nói:
“Hôm nay em ăn ít một chút, đây là để anh cả mang đi, ngày mai chị lại nướng một ít, để cuối tuần em đưa tới trường học ăn.”
Từ An đang cầm thịt khô chỉ cảm thấy chua xót, hiện giờ có anh cả, Tiểu Mạc, anh Lục tranh sủng với cậu ta, chị cậu ta không còn thương cậu ta nữa.Ăn cơm xong, Lục Tiếu Đường và Từ Dương ngồi trên giường đất chơi cờ tướng, Từ An và Từ Ninh ở phòng bếp làm bánh nướng và bánh trứng.
Lục Tiếu Đường hỏi Từ Dương: “Anh ở bên đó thế nào?”
Từ Dương cười nói: “Cũng tính không tệ lắm, lần này trở về có khả năng lại thăng một cấp.”
“Vậy thì khá tốt, ℓần này trở về ℓà có thể thăng cấp ℓiên trưởng đúng không?”
Lục Tiếu Đường xua tay, cười nói: “Đều ℓà một số hư danh, đừng nghe bọn họ nói khoa trương như vậy, đâu có khoa trương như thế.”
Trong phòng bếp, Từ Ninh chặt hai con thỏ kia thành miếng nhỏ, cũng bắt đầu nướng nó.