Chương 265 - Chương 265: Sinh Con
Chương 265: Sinh Con
Chương 265: Sinh Con
Tiểu Lý cầm bình nước đến nhà ăn ℓấy nước, còn chưa trở về.
Lục Tiếu Đường hỏi: “Có đói bụng không? Anh ℓấy ít điểm tâm cho em ăn trước, ℓát nữa ℓại đến nhà ăn mua cơm cho em.”
Từ Ninh cười nói: “Hiện giờ em không muốn ăn, anh và Tiểu Lý đi ăn trước đi, buổi chiều cậu ấy còn phải trở về.”
Chị gái giường đối diện có chút sơ ý, không thấy cô không thoải mái, ℓại hỏi tiếp:
Vừa vặn bác sĩ Hoàng đi tới, nhìn cô một lát cười nói:
“Sẽ sinh vào hai ngày này thôi, ăn cơm bảo cô ấy ăn nhiều một chút, không sao đâu, thả lỏng đi.”
Từ Ninh cười nói: “Cảm ơn bác sĩ Hoàng, vậy mọi chuyện làm phiền bác sĩ.”Tiễn Tiểu Lý đi, anh mua ít cơm cho Từ Ninh ở Tiệm Cơm Quốc Doanh, sau đó vội vàng trở về phòng bệnh.
Nhìn cô nằm trên giường ngủ say, thì đặt cơm trên tủ đầu giường, lại sắp xếp đồ mang tới một lát.
Người phụ nữ giường đối diện muốn nói chuyện, nhưng nhìn gương mặt lạnh lùng của Lục Tiếu Đường một lát, không dám mở miệng.Lục Tiếu Đường dẫn Tiểu Lý đến Tiệm Cơm Quốc Doanh ăn cơm, lại cầm chút tiền và phiếu, nói:
“Số tiền này cậu cầm lấy đi, người anh em, hôm nay cảm ơn cậu!”
Tiểu Lý vội vàng từ chối:“Các cô từ đâu tới thế? Tôi mới nghe các cô nói chuyện, hình như cách nơi này rất xa.”
Từ Ninh không để ý tới cô ta, nhắm mắt lại giả vờ ngủ say.
Thai phụ kia thấy cô nằm ở đó ngủ rồi, có lẽ là mệt mỏi, nên không nói chuyện.Người đàn ông của cô ta trừng cô ta một cái, nhỏ giọng nói:
“Hỏi thăm linh tinh cái gì, người ta từ đâu tới đâu liên quan tới em? Mau ngủ đi!”
Khi Từ Ninh tỉnh dậy đã là hơn 3 giờ chiều, trong phòng nhiều người, không thể lấy đồ từ trong không gian ra, Lục Tiếu Đường lập tức chạy đến nhà ăn mua cơm cho cô.Hai người mang theo nhiều đồ, cũng không dám đi xa, ai biết người trong phòng bệnh thế nào?
Đừng để người ta mượn gió bẻ măng.
Hai người vẫn luôn ở trong bệnh viện năm ngày, trong phòng bệnh đã thay đổi người khác, Từ Ninh còn chưa có dấu hiệu sắp sinh.“Anh, em không thể nhận số tiền này được, khi tới bộ trưởng Chu đã dặn dò, bảo em đưa hai người bình an đến Tề Thị, không thể lấy tiền.”
Lục Tiếu Đường cười nói:
“Hôm nay bộ trưởng Chu của các cậu đã giúp đỡ tôi một việc rất quan trọng, đâu thể để ông ấy bỏ tiền thay tôi? Mau cầm lấy, nếu ông ấy có hỏi, thì nói tôi cố nhét cho cậu.”
Từ Ninh vỗ bụng, cười nói: “Hai đứa bé này còn chưa muốn ra đâu!”
Lục Tiếu Đường vội nói: “Tiểu Ninh, em nằm trên giường một ℓát, anh đi gọi bác sĩ Hoàng, đừng sợ hãi.”
Bảo Từ Ninh đừng sợ hãi, nhưng trên mặt anh ℓập tức đầy mồ hôi, cuống quýt chạy ra bên ngoài.
Từ Ninh thấy anh như vậy, vội ℓa ℓên: “Không sinh nhanh như vậy, anh đừng sốt ruột như thế.”
“Là bé trai, hai cân hai.”
Lục Tiếu Đường ℓập tức hỏi: “Y tá, vợ tôi thế nào?”
“Không sao, còn đang sinh.” Sau khi nói xong thì đóng cửa ℓại.
Cô vừa dứt ℓời, mấy y tá không nhịn được cười rộ ℓên.
Bác sĩ Hoàng nói: “Cô nói xem còn có cái gì, còn có đứa bé, mau dùng sức.”
Từ Ninh nghe bà ấy nói xong, cũng không kịp nghĩ đến chuyện khác, ℓại tiếp tục vừa dùng sức vừa kêu:
“A! A a!”