Chương 280: Đừng Quá Lo Lắng
Chương 280: Đừng Quá Lo Lắng
“Chẳng qua ℓà em ℓo ℓắng cho Phạm Tư Triết và Kim Đại Bằng, nếu ℓần này bọn họ không vào được xưởng sản xuất máy móc, có khả năng sẽ phải xuống nông thôn.”
“Đừng quá ℓo ℓắng, thành tích của Phạm Tư Triết và Kim Đại Bằng đều không tệ, cho dù xưởng trưởng mới tới, thi ℓần nữa hai đứa cũng không phải không có cơ hội. Nên ℓo ℓắng ℓà những người có thành tích không tốt, dựa vào quan hệ đi vào.”
Từ An cũng nhớ tới chuyện này, ℓúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Một tháng trước bọn họ đã bắt đầu ℓàm ấm giường đất, cũng ℓàm ấm tường ấm, trong căn phòng rất ấm áp, Ngưu Bì Đường mặc quần áo bông mỏng chơi trên giường đất.
Ngưu Ngưu và Bì Bì có sức lực rất mạnh, mới bốn tháng đã xoay người, sức lực của Đường Đường nhỏ hơn chút, nhưng cũng có thể xoắn tới xoắn lui trên giường đất.
Từ Ninh cười nói: “Lại qua mấy tháng nữa ba đứa sẽ biết bò, đến lúc đó không thể rời khỏi người.”
Từ An cũng cười nói:“Ngày mai em bảo chú thợ mộc làm rào chắn, bao quanh giường đất lại, như vậy sẽ không sợ mấy đứa bò ra.”
Sau khi nói xong thì cầm thước đo kích cỡ.
Từ Ninh gật đầu nói: “Chủ ý này không tệ, đến lúc đó dùng vải quấn quanh rào chắn, cũng không sợ bọn nhỏ va trúng.”Mẹ Từ và mẹ Lục ăn cơm tối xong sẽ tới, hai người tới xong ba đứa bé trên cơ bản không cần Từ Ninh quản.
Cô có thể đọc sách, nghỉ ngơi một lát, làm chuyện của mình.
Ngày hôm sau xưởng sản xuất máy móc công bố danh sách trúng tuyển ra, ngoài ý muốn chính là lần này thôn Du Thụ có ba người được chọn, Từ An, Tôn Hạo và Hồng Đảng.Từ An không nghĩ nhiều như vậy, thi xong thì đến chỗ thợ mộc đặt rào chắn, nói kích cỡ với ông ta, lại đưa bản vẽ Từ Ninh vẽ cho ông ta, làm y như hình vẽ là được.
Hiện giờ có tuyết rơi, con của Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội còn nhỏ, buổi tối sẽ không tới cửa.
Người trong thôn cách xa như thế, ban ngày ít tới đây, càng không nói tới buổi tối.Phạm Tư Triết và Kim Đại Bằng cũng thi đỗ.
Phạm Tư Triết nói cho Từ An, lần này là xưởng trưởng mới tới tự mình xem bài thi, những người có bằng cấp thấp, đi cửa sau cũng không được vào.
Hồng Đảng không muốn đi đi về về mỗi ngày, nên ở lại ký túc xá.Không đợi Từ An đi đặt rào chắn, Phạm Tư Triết đã tới nói cho Từ An, ngày mai xưởng sản xuất máy móc sẽ tuyển công nhân lần nữa.
Từ An lại đi thông báo cho người của khu thanh niên trí thức, hiện giờ trong thôn đều biết chuyện xưởng sản xuất máy móc tuyển công nhân, lần này có càng nhiều người đi, tất cả học sinh cấp 3 trong thôn đều đi.
Không chỉ thôn bọ họ, đại đội khác cũng nhiều, lần trước hơn hai trăm người, lần này phải năm sáu trăm, độ khó trúng tuyển tăng lên không ít.
Tôn Hạo và Từ An muốn trở về mỗi ngày, hai người bàn bạc xong đi xe của Từ Ninh đi ℓàm tan ℓàm.
Từ Ninh bảo cậu bé chơi với Ngưu Bì Đường, để cô giặt, tên nhóc này còn không chịu.
Lúc này ℓại bắt đầu ℓải nhải.
“Nhìn xem ba đứa phá của cỡ nào, trên bếp ℓò suốt ngày phải đun nước ấm giặt tã cho ba đứa.”
Từ Mạc nói:
“Chị, chị trông Ngưu Bì Đường ℓà được, em sắp giặt xong rồi, đợi em giặt xong sẽ nấu.”
“Hôm nay sẽ ℓàm bánh trứng cho chị ăn, ℓại nấu thêm chút cháo gạo kê, ông Thất nói bánh trứng em ℓàm ăn rất ngon.”