Chương 286: Ngưu Bì Đường Một Tuổi
Chương 286: Ngưu Bì Đường Một Tuổi
Từ Ninh không nói chính ℓà nếu thật sự không dễ ở chung, còn ghét bỏ bọn họ, vậy nể mặt Từ Dương kính cô ấy từ xa.
Đã có gia đình riêng, ℓại không ăn chung cơm, chê hay không có quan hệ gì?
Chỉ cần cô ấy đối xử thật ℓòng với Từ Dương ℓà được.
Từ Ninh nhìn hai cậu nhóc dở khóc dở cười, dỗ dành:
Từ Dương nói: “Có chuyện anh không nói với em, đợi xuống xe lửa anh sẽ nói với em, đến lúc đó em đừng giận anh nhé.”
Lý Na nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, nói: “Nhìn biểu cảm của anh, sao có cảm giác chuyện này là chuyện lớn vậy?”
“Nơi này không tiện nói chuyện, xuống xe lại nói cho em.”Hai đứa bé nghe nói tới đồ ăn, lập tức gật đầu.
Nhưng mà vẫn không nỡ nhìn thoáng qua Từ Ninh, vẫn ôm cổ cậu đi vào nhà.
Từ Ninh nghĩ thầm, đúng thật là có sữa chính là mẹ!Xuống xe lửa, Từ Dương tìm một chỗ không có ai, nói chuyện cha mẹ anh ta cũng ở thôn Du Thụ cho cô ấy.
Lý Na nghe xong kinh hãi, hỏi: “Bọn họ đều ở cùng một thôn ư? Vậy người trong thôn có biết không?”
“Không biết, ở mặt ngoài không nhận nhau, lặng lẽ lui tới. Hiện giờ anh mới nói cho em, em không tức giận đúng không?” Từ Dương cẩn thận hỏi.“Anh nghĩ chuyện gì thế? Sao không ngủ đi? Cách xuống xe còn sớm mà, em trông hành lý cho, anh nhanh nghỉ ngơi một lát đi.”
Từ Dương cười nói: “Không sao, anh không mệt, em ngủ đi, tới nơi anh sẽ gọi em.”
Lý Na hỏi: “Có phải anh có tâm sự không? Sao em thấy anh luôn hơi thất thần như vậy?”Anh ta chỉ nói là ở nông thôn Đông Bắc, không nói chỗ cụ thể.
Không phải là anh ta không tin Lý Na, chỉ cảm thấy miệng mẹ cô ấy không nghiêm, sợ nói ra sẽ chọc phiền phức cho trong nhà.
Sau khi Lý Na tỉnh ngủ, thấy Từ Dương ngồi ở đó không biết đang nghĩ gì, nhìn đồng hồ một lát, cách xuống xe còn mấy tiếng nữa, cô ấy nói:Từ Dương đang ở trên xe lửa trong lòng cũng thấp thỏm, nhìn Lý Na ngủ ở đối diện, chuẩn bị xuống xe lửa thì thẳng thắn với cô ấy.
Khi hai người là đối tượng của nhau Lý Na chỉ biết cha mẹ anh ta bị điều xuống cơ sở cải tạo, đoạn tuyệt quan hệ với mấy đứa con, em trai em gái ở đây làm thanh niên trí thức.
Lúc ấy Lý Na hỏi cha mẹ anh bị điều xuống chỗ nào?“Ngưu Ngưu, Bì Bì, mẹ đến huyện thành mua thịt cho các con ăn, các con ở nhà chơi với cậu có được không?”
Từ An đặt Đường Đường lên giường nhỏ, ôm hai đứa bé nói: “Chị, chị mau đi đi! Lát nữa mặt trời lên cao, sẽ rất nắng.”
Cậu ta lại nói với Ngưu Ngưu Bì Bì: “Cậu dẫn các cháu đi lấy bánh quy, có được không? Còn có ăn canh trứng nữa.”
Lý Na trừng anh ta một cái, nói: “Chuyện này có gì mà tức giận, ℓoại chuyện này sao có thể tùy tiện nói ra bên ngoài.”
Từ Dương nén cười gật đầu, dẫn theo cô ấy đi về phía nhà ga.
Từ Dương và Lý Na mới đi đến đền thờ chỗ huyện thành, thì thấy ℓão Trần nói chuyện với mấy ông cụ ở dưới bóng cây.
Từ Dương vội đi qua chào hỏi: “Ông Trần, khi nào ông về thôn ạ? Cháu và vợ muốn ngồi xe ông về thôn.”
“Không phiền, không phiền, hai người ngồi vững nhé.”