Chương 295: Chuẩn Bị Trở Về
Chương 295: Chuẩn Bị Trở Về
Từ Dương nói: “Không cần, hai bọn anh ăn cơm xong mới trở về.”
Từ Ninh cầm sọt còn có dụng cụ đào rau dại cho bọn họ, hai người ℓập tức đi ℓên núi.
Lý Na giống như bị nghiện, mỗi ngày phải ℓên núi hai ℓần, có đôi khi hai người sẽ đào rau dại, bắt gà rừng, thỏ hoang.
Tuy hơi phiền phức một chút, nhưng ℓàm như vậy sẽ không bị hỏng.
“Có phải hai đứa có hiểu lầm gì về anh trai mình hay không? Anh trai em ở bộ đội rất ổn trọng, cũng rất giỏi ăn nói, lãnh đạo rất coi trọng anh ấy. Tính cách của anh ấy cũng rất tốt, chưa từng khiến chị tức giận.”
Từ Ninh và Từ Mạc liếc nhau, nhìn xem người ta rải cơm chó kìa, hai bọn họ như vậy gọi là gì?
Xen vào việc của người khác sao?
Lý Na nhìn biểu cảm của hai người, mới phát hiện những lời mình mới nói có chút không thích hợp, lại giả vờ cảm động nói:Còn có khi Từ Dương mới tới, thím Đại Xuyên biết anh ta thích ăn tương, đặc biệt bảo Kiến Dân đưa tới một vại, cũng cho anh ta mang đi hết.
Thu dọn lại cũng được hai túi to, trong túi da sói còn có chút khe hở, Từ Ninh lại lấy một cân đường đỏ, một cân đường phèn cho vào trong túi.
Từ Mạc chơi cùng Ngưu Bì Đường với Lý Na, cha Từ mẹ Từ đang dặn Từ Dương sau này phải đối xử với Lý Na thật tốt, phải hiếu thuận cha mẹ vợ.
Từ Ninh đi qua ngồi xuống bên cạnh Lý Na, cười nói:“Thường ngày anh ở nhà làm anh kiểu gì thế? Sao bọn họ luôn cảm thấy anh không đáng tin cậy như vậy?”
Từ Dương cũng cười đến rất bất đắc dĩ:
“Anh thích ở nhà nói giỡn với mấy đứa, ai biết mấy em ấy nghĩ anh thẳng tính nghĩ gì nói nấy. Chẳng trách Tiểu Mạc viết thư cho anh thích nhọc lòng còn lải nhải, không nghĩ tới thật sự sợ anh phạm sai lầm.”
Lý Na nói: “Mấy em trai em gái của anh đều rất tốt, trọng tình trọng nghĩa, rất khó có được.”“Chị dâu, sau này chị và anh trai có rảnh thì đến đây chơi. Anh trai em tính tình thẳng một chút, nếu làm sai chỗ nào chị đừng để trong lòng, tránh cho làm mình tức giận.”
Từ Mạc cũng ở bên cạnh nói:
“Chị dâu, anh trai em không giỏi ăn nói, nếu anh ấy chọc chị tức giận, chị cứ viết thư nói với bọn em. Hiện giờ em còn nhỏ không đánh lại được anh ấy, không thể xả giận được cho chị, nhưng mà em bảo cha mẹ thu thập anh ấy.”
Lý Na buồn cười nhìn hai người.“Được rồi, chị biết rồi, nếu chị cãi nhau với anh ấy chị sẽ nói với hai đứa, bảo hai đứa xả giận cho chị.”
Từ Ninh, ha ha!
Từ Mạc, ha ha!
Hai người trở về phòng, Lý Na cười nói với anh ta những lời Từ Ninh và Từ Mạc dặn dò, lại cười hỏi:Gà rừng thì ướp muối toàn bộ, ướp mặn một chút, lại phơi hai ngày, đặt bốn năm ngày cũng không có vấn đề gì.
Thời gian mười ngày thoáng cái là trôi qua, ngày mai hai người phải về bộ đội, buổi tối cả nhà nói chuyện với nhau.
Từ Ninh và Từ An chuẩn bị đồ cho hai người mang về.
Mùa xuân ở trên núi có ít nấm và rau dại, còn có cà tím và đậu que phơi khô, mấy thứ này lấy cho bọn họ một ít, để bọn họ mang về chia ra.
Từ Dương cười nói:
Lý Na thở dài:
“Tiểu Mạc đúng ℓà thông minh, khi em còn nhỏ muốn đi theo mấy anh trai đi chơi, hai người chưa bao giờ dẫn em theo. Sao khi đó em không nghĩ tới chiêu này nhỉ, nếu sớm quen được Tiểu Mạc thì tốt quá.”