Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 306 - Chương 306: Ngưu Bì Đường Vào Huyện Thành

Chương 306: Ngưu Bì Đường Vào Huyện Thành
Chương 306: Ngưu Bì Đường Vào Huyện Thành
canvasb2b3060.png“Chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút đi, không phải ngày mai còn dẫn Ngưu Bì Đường đến huyện thành thăm ông Vương sao.”

Sau khi nói xong mở tủ chỗ giường đất, ℓấy túi đồ anh mang về ra.

Từ Ninh: …

canvasb2b3061.png“Chuyện này có gì đâu, kết hôn, mua mấy thứ này không phải rất bình thường sao? Hai cái vừa rồi có cảm giác không tốt ℓắm, anh ℓại ℓấy một túi, chúng ta thử xem.”

“Bà Vương, vải này là cháu mang tới cho bà và ông Vương làm quần áo, sao bà lại làm cho đám nhỏ?”

Bà Vương cười nói:

“Bọn bà có quần áo mặc, hơn nữa ông bà đã lớn tuổi, còn mặc quần áo mới làm gì, không bằng tiết kiệm vải một chút làm thêm hai bộ cho Ngưu Bì Đường.”
Hai đứa bé không sợ người lạ, ôm cổ ông Vương và bà Vương, Đường Đường không da mặt dày như hai anh trai, ở trong lòng mẹ nhìn mấy người.

Lục Tiếu Đường ôm cô bé từ trong lòng Từ Ninh, lần này cô nhóc không từ chối, ở trong lòng Lục Tiếu Đường nhìn mấy người.

Ông Vương và bà Vương ôm hai đứa nhỏ dẫn đám Từ Ninh vào nhà ngồi.
Ông Vương và bà Vương không nỡ tiễn bọn họ tới cửa.

Từ Ninh cười nói: “Ông Vương, bà Vương, chúng cháu trở về đây, lần sau cháu lại dẫn Ngưu Bì Đường tới thăm hai người.”

“Haizz, được rồi được rồi, mau trở về đi, chăm sóc đứa bé thật tốt, chỗ ông bà không cần lo lắng, bảo Tiểu An cũng đừng tới bên này, ông bà rất tốt.”
Từ Ninh biết không khuyên được bọn họ, chuẩn bị trở về bảo mẹ Từ và mẹ Lục làm giúp, lần sau mang tới cho ông bà.



Mấy người ngồi ở đây một lát, sau đó chuẩn bị trở về, sợ không ngồi kịp xe bò của lão Trần.
Từ Ninh đẩy anh ra: “Mấy thứ này có gì mà không giống nhau? Nhanh đi ngủ đi, ngày mai còn phải vào huyện thành nữa.”

“Thật sự khác mà, anh không mua ở cùng một bệnh viện, cũng không phải cùng một xưởng sản xuất, trời còn sớm, thử thêm đi!” Sau khi nói xong đã mở túi ra, lại cầm ra một cái.

Ngày hôm sau một nhà năm người ngồi trên xe bò, Từ Ninh còn đang trừng anh.
Đây là lần đầu tiên Ngưu Bì Đường ngồi xe bò, vô cùng hưng phấn, ông Trần vừa đánh xe bò vừa cười ha ha nói chuyện với ba đứa bé.

Tới huyện thành hai người đi gửi thư trước, lại lấy ít thịt và lương thực trong không gian ra, cộng thêm sữa mạch nha và điểm tâm Lục Tiếu Đường mang về, xách đồ tới chỗ ông Vương và bà Vương.

Hai ông bà đang ở nhà, mở cửa nhìn thấy bọn họ mang theo ba đứa bé tới, vui sướng muốn chết, ôm Ngưu Ngưu và Bì Bì không buông tay.
Bà Vương lấy một cái tay nải nhỏ ra, bên trong là mấy bộ quần áo và giày nhỏ.

“Đây là quần áo bà làm cho Ngưu Bì Đường, Tiểu Ninh cháu mang về thử cho bọn nhỏ xem có vừa người không?”

Từ Ninh vừa nhìn vải dệt làm quần áo, lập tức biết là vải cô mang tới lần trước cho ông bà làm quần áo.


Ra khỏi chỗ ông Vương, hai người chậm rãi dẫn đứa bé tới quán chụp ảnh, Ngưu Bì Đường nhìn mọi thứ xung quanh đều cảm thấy vô cùng hiếm ℓạ, cố gắng muốn xuống dưới tự mình đi.

canvasb2b3062.pngChụp một bức ảnh gia đình, chụp một bức chụp chung cho Ngưu Bì Đường, ℓại chụp ảnh riêng cho mỗi đứa, cũng chụp cả ảnh hai vợ chồng.

Ngưu Ngưu ôm chân Từ Ninh nói: “Mẹ, ăn, ăn.”

Đây ℓà đói bụng.

canvasb2b3063.png







Bình Luận (0)
Comment