Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 312 - Chương 312: Minh Vũ Bị Đánh

Chương 312: Minh Vũ Bị Đánh
Chương 312: Minh Vũ Bị Đánh
canvasb2b3120.png“Chỗ chúng ta không có nhà xưởng gì, muốn cho nó đi tham gia quân ngũ, không biết có thể hưởng ứng ℓệnh triệu tập hay không.”

“Cha, nếu em ấy muốn tham gia quân ngũ, chuyện này cũng không khó khăn. Nhưng mà con cảm thấy không vội chuyện này, em ấy mới 16 tuổi, nên ở nhà ℓàm hai năm đã.”

“Buổi tối rảnh rỗi cũng có thể ôn tập sách vở, còn có Tiểu Linh, từ hôm nay trở đi cũng phải đọc sách nhiều chút.” Minh Vũ nghiêm túc nói.

canvasb2b3121.pngMinh Vũ cười nói:

“Không sao, cha bảo Tiểu Linh dạy con, đảm bảo có thể dạy được.” Trương Đại Tráng cười tủm tỉm nói.

Minh Vũ nghe xong lời cha vợ nói, lại nhớ tới hình ảnh trước đây vợ anh ta cầm theo que cời lửa, đuổi theo đánh anh ta, chỉ trong nháy mắt cảm thấy mông đau rát.

Anh ta ai oán nhìn cha vợ anh ta một cái, đứng dậy về nhà.
“Chị Tiếu Nhiên, anh rể, sao hai người lại tới đây? Đi nhanh một chút, mau vào nhà với em trai.”

Lục Tiếu Nhiên và Minh Vũ là xuống cùng một huyện.

Khi Lục Tiếu Nhiên kết hôn, Lục Tiếu Đường đang ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ không tới được, nên nhờ Minh Vũ làm người nhà mẹ đẻ ra mặt.
Sau khi nói xong lại nhìn thoáng qua Minh Vũ, dặn dò:

“Minh Vũ, buổi tối con cũng rảnh rỗi, cha và mẹ con sẽ giúp trông đứa bé, ba đứa cùng nhau ôn tập, cũng có thể giúp đỡ nhau một chút.”

Minh Vũ cười nói: “Cha, con không học, con từ nhỏ đã không học tập tốt, vừa thấy sách con sẽ đau đầu.”
Trương Hiểu Linh không biết thành tích học tập trước đây của anh ta, còn tưởng anh ta thật sự không thoải mái, nên nói đợi anh ta khỏe hơn thì học.

Chủ nhật khi Lục Tiếu Nhiên và Tống Minh Viễn đến, Minh Vũ đang ôm con gái anh ta chơi ở bên ngoài.

Khi thấy hai người đến, vội vàng chạy tới kinh ngạc hỏi:
“Cha, hiện giờ em trai còn quá nhỏ, để em ấy ở nhà hai năm chăm chỉ học tập, đợi em ấy 18 tuổi con sẽ giúp em ấy liên lạc đi tham gia quân ngũ.”

Trương Đại Tráng nghe xong lời anh ta nói, trong lòng hiểu rõ, vui vẻ nói:

“Ồ, được được, nghe con rể, để thằng bé ở nhà làm việc nông hai năm.”
Khi Minh Vũ kết hôn, cũng là Lục Tiếu Nhiên và Tống Minh Viễn cùng cha mẹ Minh Vũ giúp xử lý.

Mới tiến vào cửa, Minh Vũ kêu lên: “Vợ à, mau ra đây, chị Tiếu Nhiên và anh rể tới.”

Trương Hiểu Linh vội vàng ra ngoài, nhiệt tình nói: “Chị, anh rể, mau vào ngồi đi.”
“Minh Vũ, đừng trở về, hôm nay mẹ gói sủi cảo, ăn ở đây đi.” Mẹ vợ mới ra khỏi phòng bếp nói.

Anh ta nghĩ một lát vẫn ở lại, ăn sủi cảo trước rồi nói sau.

Minh Vũ đi theo hai chị em Trương Hiểu Linh học hai buổi tối, cảm thấy đầu to hơn, thật sự không học tiếp nổi nên giả vờ bị bệnh.


Mấy người ngồi trong nhà, Trương Hiểu Linh nói chuyện cùng một ℓát rồi đến phòng bếp nấu cơm.

canvasb2b3122.png“Ai ui chị của em ơi, em học tập thế nào không phải ℓà chị không biết, em thật sự không phải người có thiên phú học tập, vừa thấy sách ℓà đau đầu.” Minh Vũ buồn rầu nói.

“Được, chị biết rồi, em ở đây nói chuyện với anh rể em đi, chị đi giúp Tiểu Linh nấu cơm.”

Sau khi nói xong thì đến phòng bếp, Minh Vũ muốn ngăn cản cũng không ngăn cản nổi.

canvasb2b3123.pngTrương Hiểu Linh về đến nhà đặt que cời ℓửa bên cạnh bàn, cười tủm tỉm nói:

“Minh Vũ, hiện giờ không có chuyện gì, chúng ta đi đọc sách đi, có chỗ nào không hiểu thì có thể thỉnh giáo nhau.”







Bình Luận (0)
Comment