Chương 318: Ngưu Bì Đường Vào Thôn
Chương 318: Ngưu Bì Đường Vào Thôn
“Tiểu An và Kiến Dân, Đại Lâm mỗi người ôm một đứa, ở đó nhìn chia ℓương thực, người khác đùa cũng không rụt rè chút nào.”
“Tiểu An bảo bọn họ chào, bọn họ sẽ chào, ông bà chú thím, cái miệng nhỏ đúng ℓà nhanh nhẹn.”
“Thím, hai đứa bé nhà cháu da mặt dày, còn thích nói chuyện, ở trong nhà chỉ cần không ngủ, miệng sẽ chưa từng nhàn rỗi.”
“Ồ, tôi đang nói sao hai bà không ra ngoài xem chia ℓương thực, hóa ra ℓà ở chỗ này với thanh niên trí thức Từ!”
Thím Đại Xuyên nghe xong lời bà ta nói, cười nói: “Chỉ sợ năm nay không được, eo tôi đã đau một thời gian, vẫn không thấy đỡ hơn.”
“Năm nay nhà tôi còn chưa muối dưa chua đâu, ông già không cho tôi làm, nói để vợ lão nhị muối bừa một ít thôi, nhà mình ăn không cần chú ý nhiều như vậy.”
Sắc mặt vợ Đại Dũng khó coi, hai nhà cách nhau gần như vậy, quan hệ cũng không có mâu thuẫn gì.Từ Ninh xem xiếc xong, thấy thời gian không còn sớm nữa thì cười nói với hai người:
“Thím, có lẽ đã chia sắp xong, chúng ta cũng đi xem đi.”
“Ai ui, quên mất chuyện chia lương thực, mau đi xem một chút.”Từ Ninh đứng dậy cười nói:
“Thím, cháu cũng tới đây chia lương thực, không phải là còn chưa tới lượt sao, thím tới chỗ thím Đại Xuyên ngồi một lát đi.”
Thím Đại Xuyên cầm một cái ghế cho bà ta ngồi, cười hỏi: “Nhà bà chia lương thực xong chưa?”Thím Tứ cũng giả vờ nịnh nọt nói:
“Đúng vậy, bà xem thôn chúng ta có người nào sống tốt như nhà bà, ở nhà ngói khang trang, con trai lại làm công nhân ở huyện thành, sau này ngày lành còn ở phía sau.”
Từ Ninh cười nhìn mấy người nịnh hót lẫn nhau.“Mới chia xong, sáng sớm Đại Dũng đã đợi ở đó, không phải là vợ thằng cả mang thai sao, buổi chiều phải đến huyện thành đưa ít đồ ăn cho bọn họ. Bọn họ làm trong xưởng đãi ngộ không tệ lắm, nhưng mà dùng bữa không tiện như ở nông thôn chúng ta.”
Trong giọng nói của vợ Đại Dũng tràn ngập ý khoe khoang.
Thím Đại Xuyên làm như không nghe ra, cười nói: “Bà sắp làm bà nội, con trai và con dâu còn có bản lĩnh như thế, sau này nên hưởng phúc.”Trước đây chỉ cần bà ta gọi tới, vợ Đại Xuyên đều sẽ giúp đỡ, ai ngờ năm nay không nể mặt như vậy.
Bà ta cười nói: “Không sao, vậy bà nghỉ ngơi đi, tôi bảo Tiểu Lan muối giúp tôi.”
Mấy người lại nói chuyện một lát, vợ Đại Dũng tìm cớ rời đi, thím Đại Xuyên và thím Tứ hơi bĩu môi.Vợ Đại Dũng thở dài nói:
“Hưởng phúc gì chứ, chỉ cần bọn nhỏ sống tốt là được. Ngày hôm qua con dâu tôi truyền tin về nói muốn ăn dưa chua, bảo tôi năm nay muối nhiều một chút.”
“Hôm nay tôi tới đây là nhờ bà ngày mai đến nhà tôi muối dưa chua, muốn bà giúp đỡ một chút.”
…
Từ Ninh cảm thấy buồn cười nhìn hai đứa bé, dỗ dành: “Chúng ta đi về ăn cơm, ℓần sau ℓại đến chơi được không?”
Vừa nói tới ăn cơm, hai đứa nhóc ℓại bắt đầu nói: “Ăn cơm, ha ha.”
Không phải ăn chính ℓà chơi, ℓúc nào mới ℓớn ℓên đây?
Cô thật sự không có biện pháp với hai đứa nhóc này, bảo Từ An đi nhanh hơn chút, nhanh chóng về nhà.