Chương 321: Cha Từ Và Cha Lục Không Hiểu Quy Củ
Chương 321: Cha Từ Và Cha Lục Không Hiểu Quy Củ
“Haizz, tôi cho rằngr ℓà có chuyện gì cơ, Kiến Dân đi rồi, trong xưởng nhà người ta không nhận, ℓão đại nhà cậu có ℓòng rồi, thay tôi cảm ơn Kiến Dân nhé.”
Mấy người ℓại thân thiết nói chuyện một ℓát, Đại Dũng thấy bọn họ không tức giận, mới tạm biệt trở về.
Kiến Hoa tiễn ông ta tới cửa, trợn mắt khinh thường với bóng dáng ông ta.
“Hôm nay ông ta không tới đây một chuyến, cha còn tưởng ℓà vấn đề do ℓão đại nhà ông ta, ngần ấy năm đúng ℓà nhìn nhầm Đại Dũng.”
Tiểu Mạc bị cậu ta nhắc mãi, đang nói chuyện với ông Thất và cha Từ cha Lục.
Từ Mạc hỏi: “Ông Thất, Tiểu Vượng nói tháng sau chú út của cậu ấy kết hôn, mời cháu đi ăn tiệc, ông nói xem cháu tặng quà bao nhiêu thì thích hợp?”
Cha Từ buồn cười nói: “Chú út thằng bé kết hôn, lại không phải thằng bé kết hôn, thằng bé mời con đi ăn cái gì?”
“Cha, sao cha lại nói như vậy? Chú út của người anh em con kết hôn, sao con có thể không đi ăn? Mẹ Tiểu Vượng cũng đã mời con, còn nói ngày đó tới sớm một chút xem cô dâu.”Kiến Hoa cười nói:
“Cha, cha chính là quá thành thật, cha cho rằng người khác cũng thành thật giống như cha ư? Chú Đại Dũng kia có nhiều tâm tư lắm.”
Thím Đại Xuyên cười mắng: “Sao con dám nói chuyện với cha con như vậy? Cút sang một bên đi.”
Chú Đại Xuyên thở dài, cười nói:Từ An nhìn ba đứa bé tinh thần càng ngày càng tốt, thở dài:
“Có lẽ nên bảo Tiểu Mạc dỗ ba đứa bé ngủ hãy đi, chị, hay là em đến chuồng bò gọi em ấy trở về, bảo em ấy dỗ Ngưu Bì Đường ngủ.”
Từ Ninh nghe xong vui vẻ nói: “Thôi, em về phòng đi, ngày mai còn phải dậy sớm đi làm, để hai mẹ tới đây dỗ.”
Cô vừa dứt lời, mẹ Từ và mẹ Lục cười đi vào, nói với Từ An: “Tiểu An, con mau đi nghỉ ngơi đi, có bọn mẹ chơi với mấy đứa bé rồi.”“Vẫn là hai chị em thanh niên trí thức Từ và Tiểu An thành thật! Giúp người luôn là đánh thật, cũng không có đống suy nghĩ linh tinh như vậy.”
Hai chị em không suy nghĩ linh tinh đang dỗ Ngưu Bì Đường ngủ, Ngưu Ngưu và Bì Bì có tinh lực rất tốt, bò tới bò lui trên giường đất, không có chút buồn ngủ nào.
Đường Đường vốn dĩ có chút muốn ngủ, cũng bị hai anh trai ồn ào đến dấy lên tinh thần.
Mẹ Từ và mẹ Lục ở phòng Từ An làm quần áo bông cho Ngưu Bì Đường, nghe giọng Ngưu Ngưu và Bì Bì ở phòng bên, đều không nhịn được bật cười, hai đứa nhóc này đúng là tràn ngập tinh lực.Ngưu Ngưu và Bì Bì nhìn thấy bà ngoại và bà nội tới, vui sướng bò tới.
Hai người mỗi người ôm một đứa, dỗ bọn họ ngủ.
Từ An nhìn thấy bọn họ tới đây, lập tức thở phào nhẹ nhõm, hai đứa bé này thật sự quá quấn người.
Phương diện dỗ trẻ em này, cậu ta thật sự bội phục Tiểu Mạc, tên nhóc này có thể khiến Ngưu Ngưu và Bì Bì nghe lời mình, bắt ngủ thì ngủ, còn dễ sai bảo hơn chị gái cậu ta.“Bác Lục, cháu hỏi mấy thím trong thôn, bọn họ đều nói tặng 5 hào, nhưng cháu là đứa bé không ăn nhiều bằng bọn họ, cháu đưa 2 hào là được. Nếu ông Thất đi ăn cùng với cháu, cháu sẽ đưa 5 hào, không nợ 3 hào 2 hào kia.”
Mấy người nhìn dáng vẻ tính toán tỉ mỉ của cậu bé, không nhịn được cười ha ha.
Cha Lục lại hỏi: “Tiểu Mạc, con tiết kiệm được bao nhiêu tiền? Có đủ tặng quà không?”
Từ Mạc liếc mắt nhìn mấy người một cái, lại lặng lẽ sờ túi tiền của mình:Từ Mạc nghe thấy lời cha mình nói thì không hài lòng lắm, cảm thấy cha cậu bé không cho cậu bé mặt mũi, khinh thường cậu bé.
Liếc mắt nhìn cha một cái, cậu bé nói thêm:
“Cha, cha đừng hỏi chuyện này nữa, quy củ của thôn Du Thụ chúng ta cha không hiểu đâu, con biết làm sao bây giờ.”
Cha Lục nén cười hỏi: “Tiểu Mạc, vậy cháu chuẩn bị tặng bao nhiêu?”
“Không tiết kiệm được nhiều ℓắm, chỉ có mấy hào, đủ cho con dẫn ông Thất đi ăn, nhiều thì không có.”
Ba người ℓại không nhịn được cười rộ ℓên.