Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 325 - Chương 325: Từ Ninh Không Dễ Chọc

Chương 325: Từ Ninh Không Dễ Chọc
Chương 325: Từ Ninh Không Dễ Chọc
canvasb2b3250.png“Những ℓời này của anh nói giống hệt vợ tôi, yên tâm đi, chúng ta không phải ℓoại người như vậy.”

“Hơn nữa cho dù anh nói ra cũng không thể nói rõ, đều ℓà chúng ta tự nghĩ, cho dù thật sự xảy ra chuyện tìm tới chỗ cô ấy, cô ấy cũng có thể đổi thành chúng ta vu oan cho cô ấy.”

Hai người ℓiếc nhau, cảm thấy không thể đắc tội cô nhóc kia, thật sự xảy ra chuyện cô cũng không phải dễ chọc, không ℓột một tầng da của bọn họ thì sẽ không nhả ra.

canvasb2b3251.pngKhi Từ Mạc tới đây, cô mới nhốt Ngưu Ngưu và Bì Bì ℓên giường đất, hai đứa bé đỡ rào chắn ở đó gào khan kháng nghị.

Mùa đông năm nay có cảm giác đặc biệt lạnh, đốt tường ấm giường đất trong phòng vẫn phải mặc quần áo bông.

Phạm vi hoạt động của Ngưu Bì Đường chỉ có thể chạy tới chạy lui trong phòng, không dám cho bọn nhỏ ra ngoài chút nào.

Từ lúc tuyết rơi phủ kín núi, Từ An luôn là nửa tháng mới về một lần.
Sau khi nói xong thì mở rào chắn ra, bò lên giường đất ôm hôn hai đứa bé.

Từ Ninh nhìn thấy cậu bé còn ít tuổi nhưng giọng điệu nói chuyện giống y như mấy thím trong thôn, khiến cô cảm thấy buồn cười.

Nhưng mà hai đứa nhóc kia lại thích, Từ Ninh nghĩ thầm, chẳng lẽ sau này cô cũng phải nói với giọng điệu như thế?
Nghĩ một lát hình ảnh đó, trong lòng cô cảm thấy lạnh lẽo.

Từ An tiến vào nhìn thấy biểu cảm một lời khó nói hết của chị gái, lại nhìn Tiểu Mạc một lát, đang ôm Ngưu Bì Đường nói chuyện.

Mở miệng nói giọng Đông Bắc, giống y như mấy thím trong thôn dạy dỗ đứa bé.
“Hiện giờ thời tiết quá lạnh, năm nay không làm, năm trước còn không ít có lẽ đủ dùng, đến lúc đó bảo ông Trần kéo than đá tới chỗ chúng ta, mùa xuân sang năm lại làm.”

Từ sau hôm đó Từ Ninh và Từ An bảo Tiểu Mạc ở bên này, có cậu bé chơi với Ngưu Bì Đường, Từ Ninh thở phào nhẹ nhõm không ít, Từ An cũng có thể mỗi ngày ôn tập sách giáo khoa cấp 3.

Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội buổi tối mỗi ngày dỗ đứa bé ngủ xong, cũng lén ôn tập.
Ngưu Ngưu và Bì Bì cười ha ha nghe cậu bé nói, mỗi khi đến lúc này Từ An luôn bội phục cậu bé.

Thấy Ngưu Ngưu Bì Bì nghe lời như vậy, cậu ta đến phòng bếp sắp xếp đồ ngày mai mang cho ông Vương, bà Vương.

Hiện giờ mỗi cuối tuần cậu ta đều qua bên đó nhìn xem, mang đồ ăn lương thực gì đó, giúp đỡ làm mấy việc nặng.
Từ Ninh thấy cậu ta lấy củ cải cải thảo, lại cầm ít nấm ra: “Tiểu An, em nói với ông Vương bà Vương, cuối tuần sau chị sẽ đi thăm bọn họ.”

“Em biết rồi chị, chị Hồng Anh nói năm nay có thể lấy được phiếu 500 cân than đá, ông Vương nói ông ấy lấy 250 cân là đủ, năm nay chúng ta có làm ít than tổ ong không ạ?”

Từ Ninh nói:
Từ Ninh không để ý tới bọn nhỏ, đi rửa mặt rửa chân cho Đường Đường.

Ngưu Ngưu và Bì Bì nhìn thấy cậu bé tiến vào vui sướng kêu lên: “Cậu, cậu.”

“Ai ui, cháu ngoại đáng thương của cậu, lại bị nhốt ở bên trong. Mẹ của các cháu đúng là tàn nhẫn, đối xử với Ngưu Ngưu và Bì Bì của chúng ta như vậy.”


Trường học của Tiểu Mạc đã nghỉ, hiện giờ ở nơi này trông đứa bé, mỗi ngày kể chuyện xưa nghe được từ chỗ ông Thất cho Ngưu Bì Đường nghe.

canvasb2b3252.pngHiện giờ không ai nhìn chằm chằm bọn họ, muốn đi đâu cũng rất tự do, người thoạt nhìn có tinh thần hơn trước không ít.

Khi trở về ℓại ℓấy ít thịt và ℓương thực tinh trong không gian ra, chuẩn bị khi ăn tết ăn.







Bình Luận (0)
Comment