Chương 347: Cha Ngưu Bì Đường Trở Về
Chương 347: Cha Ngưu Bì Đường Trở Về
Tiểu Mạc thấy hiện giờ không còn chutyện gì, thì cầm quần áo anh rể anh thay ra đi giặt.
Lục Tiếu Đường và Từ Ninh ngăn cản, không cho cậu bé đi giặt.
“Tiểu Mạc, em ℓại đây chơi với Ngưu Bì Đường đi, anrh ăn cơm xong sẽ giặt.”
“Sao không thấy Tiểu An?”
Lục Tiếu Đường cầm bát mì ăn xong, nói với Từ Ninh chính sách trong khoảng thời gian này ở Bắc Kinh.
“Đã có lãnh đạo đề nghị khôi phục chuyện thi đại học, anh đoán không lâu sau sẽ xác định.”
“Vậy thì thật sự tốt quá.”
Hiện giờ đã là giữa tháng tám, khôi phục thi đại học hẳn là ngày nào đó tháng 10 cô không nhớ rõ lắm, nhưng mà khoảng thời gian này không sai được.“Vừa rồi Kiến Dân và Đại Lâm tới tìm em ấy đi chơi, ba đứa đã lên núi.”
Lục Tiếu Đường gắp trứng ốp lết lên đưa tới bên môi cô, Từ Ninh cắn một miếng nói:
“Em mới ăn no xong, hiện giờ còn chưa đói, anh ăn đi!”
Ngưu Ngưu đứng dậy đi tới trước mặt hắn nói: “Cha, con cũng muốn nếm thử trứng gà này có mùi vị gì?”“Cha mẹ là giáo sư đại học, nếu khôi phục thi đại học bọn họ chắc chắn có thể về thành phố, không biết có hạn chế thí sinh hay không?”
“Nếu thanh niên trí thức không thể tham gia thi cử, em dẫn đứa bé đi tùy quân, qua tết anh có thể điều đến quân khu Bắc Kinh, đến lúc đó lại nghĩ cách giúp Tiểu An trở về, như vậy cả nhà chúng ta có thể ở bên nhau.”
Từ Ninh nghe nói anh sắp điều đến quân khu Bắc Kinh, thì rất vui, như vậy không cần ở hai nơi nữ, đứa bé cũng có thể lớn lên bên cạnh cha.
Cô cười nói: “Vâng, nghe theo anh sắp xếp, hiện giờ cha mẹ thế nào?”“Chú út và bà nội sau của em đuổi đi rất nhiều lần cũng không đuổi được. Hai vợ chồng kia cũng có bản lĩnh, nói gì cũng không dọn đi.”
“Còn nói cả nhà chú út em không biết xấu hổ, đã đoạn tuyệt quan hệ còn muốn ở nhà của người khác.”
Lục Tiếu Đường nghĩ tới những chuyện mình hỏi thăm được, cảm thấy buồn cười.
Anh hỏi Từ Ninh: “Em biết hai người này không?”“Bọn họ đều khá tốt, đã khôi phục công việc, vẫn ở đại viện trong quân khu.” Lục Tiếu Đường nói.
“Nhà ở trước đây của bọn em anh cũng đang trông chừng, hiện giờ là bà nội và nhà chú út em ở.”
“Còn có đôi vợ chồng trung niên ở đó, anh đến nhà hàng xóm hỏi thăm một chút, nói là người giúp việc cũ của ông bà ngoại em.”
“Nhà bọn họ cũng có nhà, cách nơi này không xa lắm, nhưng hai vợ chồng kia thường xuyên ở nhà em, không hợp với cả nhà chú út thường xuyên cãi nhau.”Sợ bọn họ nghẹn anh còn đút một ngụm nước mì, nghĩ tới con gái còn chưa ăn được thì chuẩn bị đút Đường Đường ăn miếng còn lại.
Từ Ninh vội vàng ngăn cản: “Anh đừng đút mấy đứa ăn nữa, giữa trưa đã ăn không ít, lại ăn thì sẽ bỏ ăn tối mất.”
Cô lại nói với Ngưu Ngưu và Bì Bì: “Đi chơi với em gái đi, buổi tối mẹ làm đồ ăn ngon cho.”
Hai người rất nghe lời, nhai trứng gà trong miệng sau đó đi chơi món đồ chơi nhỏ với em gái.Bì Bì thấy anh trai đã đi ăn, cậu bé cũng cảm thấy hơi thèm nên đi qua, đứng ở đó nhìn trứng ốp lết trong bát.
Từ Ninh cạn lời nhìn hai tên nhóc này, vừa mới ăn cơm xong bụng còn no, nhìn thấy đồ ăn lại thèm.
Lục Tiếu Đường kẹp trứng gà đưa tới bên miệng bọn họ, để bọn họ cắn.
Ngưu Ngưu há miệng cắn nửa miếng trứng gà không còn, dư lại Bì Bì ăn.
Từ Ninh thở dài nói:
“Chú Lâm ℓà ông ngoại em nhặt được, trước đây ℓàm người gác cổng cho nhà ông ngoại em. Trước khi ông ngoại em đi Hồng Kông, đã giải tán hết người giúp việc.”
“Chú ấy không có chỗ để đi, cha mẹ em bảo chú ấy đi theo bọn em, tìm công việc trông cửa cho chú ấy ở đại học Bắc Kinh.”
“Chú ấy rất thông minh, đi ℓàm ở trường không ℓâu thì được một bác gái nấu cơm trong trường coi trọng, gả con gái cho chú ấy.”