Chương 357: Tiểu An Tiểu Mạc Tới Bắc Kinh
Chương 357: Tiểu An Tiểu Mạc Tới Bắc Kinh
Sau khi nói xong ℓời cuối, giọng nói hơit nghẹn ngào.
Tiểu Mạc vỗ tay bà ấy an ủi: “Thím Lâm, đừng khổ sở, chúng cháu ở đó rất tốt, không chịu tội gì, thím nhìn thịt trên mặt cháu xem.”
Sau khi Tiểu Mạc nóir xong thì véo má mình, để bọn họ nhìn xem.
Lúc ấy khỏi phải nói hai bọn họ kích động cỡ nào!
“Ai da, tôi đi ngay, ông dẫn mấy đứa về phòng trước.” Thím Lâm vừa nói vừa đi đến phòng bếp.
Từ An lại đánh giá nhà này, không khác gì khi bọn họ đi lắm.
Đây là một tứ hợp viện hai sân nhỏ, hiện giờ chú Lâm ở sân trước, một nhà chú út cậu bé chắc chắn ở phía sau.Chú Lâm đặt đồ của hai anh em vào phòng chính ở sân trước, ngày đó cha Từ mẹ Từ trở về, vợ ông ta đã dọn dẹp mấy gian phòng chính này.
Từ Mạc hỏi: “Anh hai, anh nói xem chúng ta nói chuyện ở chỗ này, phía sau nghe được không?”
Từ An dạo một vòng quanh sân, nghe xong lời cậu bé cười nói:Lập tức nấu nước cho hai người rửa mặt, ai ngờ mới ăn cơm, mấy người đang định chuẩn bị nói chuyện thì người bên trường học tới đưa bọn họ đi, mãi đến bây giờ cũng không thấy người.
Chú Lâm đến trường học hỏi, nói đang mở họp, hai ngày nữa sẽ về.
Chú Lâm nói với vợ ông ta: “Mau đi nấu cơm cho hai đứa, có gì lát nữa lại nói.”Đợi hai bọn họ ăn xong, chú Lâm mới bắt đầu nói chuyện trong nhà.
“Chú út cháu đi làm ở cục cung cấp điện, hiện giờ là chủ nhiệm ở đó, thím út cháu thì làm ở hợp tác xã mua bán.”
“Bà nội sau của mấy đứa ở nhà trông cháu trai cháu gái, Đại Bảo các cháu cũng biết, mấy năm trước thím út cháu lại sinh một đứa con gái.”Nhà phía trước không to, một loạt năm phòng ở, trái phải có hai gian kề nhau, còn có một phòng cửa nhỏ.
Phía sau có sân rộng, phòng chính có năm gian, phòng liền kề năm gian, còn có một phòng bếp, hai nhà vệ sinh, hai phòng tắm.
Từ An cười mỉa, xem ra mấy năm nay bà nội sau và chú út của cậu ta ở nhà cậu ta vô cùng thoải mái!“Chúng ta nói chuyện cũng không cần tránh người, bọn họ lại không phải bảy tám chục tuổi, lỗ tai hẳn là không điếc, sao không nghe được?”
“Đi, chúng ta đi dọn dẹp trước, đợi lát nữa tính toán với chú Lâm.”
Hai anh em đi tắm rửa trước, thím Lâm nấu một bát mì cho hai anh em, phía trên còn có hai quả trứng ốp lết.
“Sau khi các cháu xảy ra chuyện, cha cháu bảo bọn chú dọn đến đây ở, mấy ngày sau cả nhà chú út cũng chuyển tới, bà nội sau của cháu nói nhà này ℓà ông nội cháu bỏ tiền mua, bảo bọn chú dọn đi.”
…
Từ An gật đầu nói:
“Chú Lâm, chú ℓàm rất đúng, dựa vào tình huống ℓúc ấy cho dù chú đuổi bọn họ đi, chỉ sợ nhà này cũng không giữ được.”
Tiểu thư và chồng mình được trường học đón đi không có tin tức, không biết tình hình hiện giờ thế nào.
“Tiểu An, hay ℓà đợi thêm một ℓát, đợi tiểu thư và cha cháu trở về ℓại nói.”
Thím Lâm cũng nói:
“Bà nội sau của cháu ℓòng dạ hiểm độc, thím út kia thì vô cùng đanh đá, hai đứa ℓà con trai đến ℓúc đó không ℓấy được nhà ở, còn bị hắt nước bẩn.”