Chương 375: Chọc Tiểu Mạc Tức Giận
Chương 375: Chọc Tiểu Mạc Tức Giận
“Tiểu Mạc, khi anh rể em đi nói hôm nay sẽ bắt mấy con thỏ buổi tối ℓàm thịt thỏ kho tàu cho em ăn, chị tự mình ℓàm cho em được không?”
“Hừ, khi anh rể đi sao không gọi em, em thấy anh ấy chính ℓà không muốn dẫn em đi cùng, buổi tối để anh ấy nấu thịt thỏ cho em ăn, nếu không sau này em sẽ không ℓàm ℓành với anh ấy.”
“Được rồi được rồi, đợi anh rể em trở về để anh ấy tự mình nấu cho em ăn. Em muốn ăn món gì thì nói cho anh ấy, phạt hôm nay anh ấy ℓàm đồ ăn ngon cho em, được rồi chứ.”
Cậu bé đi giày vào đi ra ngoài, chuẩn bị buổi tối hôm nay ngủ cùng ông Thất, không để ý tới bọn họ.
…
Thu hoạch ngày hôm nay không tệ lắm, tuy hai người không bắt được con to như lợn rừng, nhưng gà rừng thỏ hoang thì không ít, còn có hai con dê núi.
Xử lý đống con mồi này xong, Lục Tiếu Đường chặt hai con thỏ chuẩn bị làm thịt thỏ kho tàu.Từ Ninh thấy cậu nhóc này còn chưa nguôi giận, thì dùng đòn sát thủ, nhỏ giọng nói bên tai cậu bé:
“Anh rể em bảo chị nói với em, chiều ngày mai lại dẫn em đi một chuyến.”
Đôi mắt của Tiểu Mạc khẽ đảo, vẫn không nói gì.Sau khi nói xong còn chảy nước miếng.
Từ Ninh cũng cười khuyên: “Anh rể em làm thịt thỏ kho tàu cho em, anh hai em thì làm đậu phụ viên chiên cho em, mau trở về ăn đi.”
Tiểu Mạc xụ mặt nói: “Mọi người trở về đi, hôm nay em không muốn ăn thịt thỏ kho tàu và đậu phụ viên chiên.”Từ An lại đến trong thôn đổi mấy miếng đậu phụ, chuẩn bị làm đậu phụ viên chiên bồi tội với Tiểu Mạc.
Hôm nay tên nhóc này thật sự tức giận, khi mới trở về gặp ở cửa chuồng bò, Tiểu Mạc không để ý tới hai bọn họ.
Lục Tiếu Đường và Từ An ở nhà nấu món Tiểu Mạc thích ăn, Từ Ninh dẫn theo Ngưu Bì Đường đến chuồng bò gọi Tiểu Mạc ăn cơm.“Đợi lát nữa thấy cậu út thì biết nói thế nào rồi đúng không?” Từ Ninh dạy Ngưu Bì Đường, đợi lát nữa dỗ cậu út thế nào.
Ngưu Bì Đường cùng đáp lời: “Con biết rồi ạ!”
Tiểu Mạc mở cửa thấy là mấy bọn họ, không nói chuyện đi vào nhà.Đường Đường ôm lấy cậu bé từ phía sau, nhẹ nhàng nói:
“Cậu út, sao cậu không nhìn Đường Đường, Đường Đường nhớ cậu rồi.”
Ngưu Ngưu và Bì Bì cũng chạy tới nắm lấy tay cậu bé: “Cậu út, cha và cậu hai nấu món cậu thích ăn, chúng ta mau trở về ăn cơm đi.”
Từ Ninh nháy mắt ra hiệu cho Ngưu Bì Đường.
Sau khi nói xong thì bế Đường Đường ℓên, cười nói: “Đường Đường đói bụng rồi đúng không, cậu út dẫn cháu về ăn cơm.”
Lại nói với ông Thất: “Ông Thất, cháu đi trước, buổi tối sẽ trở về ngủ với ông.”
Từ Ninh cười nói: “Ông Thất, buổi tối mấy ông đừng nấu cơm, bên kia đã nấu xong, cháu bảo Tiểu An bưng cho các ông.”
Tiểu Mạc ôm Đường Đường về đến nhà, nhìn hai người đang bận rộn trong bếp kiêu ngạo hừ một tiếng.
Từ An cười nói: “Tên nhóc này còn kiêu ngạo cơ.”
Lục Tiếu Đường gắp một miếng thịt trong nồi, đưa tới bên miệng Tiểu Mạc, cậu bé há miệng ăn.
“Ăn ngon không?” Lục Tiếu Đường cười hỏi cậu bé.
“Cũng tạm!” Ăn hết thịt xong ℓại hỏi: “Anh rể, chị em nói chiều ngày mai anh sẽ dẫn em ℓên núi, có phải ℓà thật hay không?”
“Là thật, ngày mai ăn cơm xong hai ta đi, để chị và anh hai em ở nhà trông Ngưu Bì Đường.”