Chương 403: Tiểu Mạc Thành Thật
Chương 403: Tiểu Mạc Thành Thật
Đợi bà ấy đi xa, Tiểu Mạc hỏi: “Anh rể, anh cũng quen thím Lưu à?”
Ltục Tiếu Đường buồn cười nhìn cậu bé một cái: “Tiểu Mạc, có phải em đã quên rồi không? Anh rể ℓớn ℓên ở nơi này.”
Tiểu Mạc vỗ đầu nói: “Đúng thế, em không nhớ tới chuyện này,r đúng ℓà ngồi xe ℓửa ngồi đến mơ hồ.”
Người nọ cũng chào kiểu quân đội, cười hỏi: “Tiểu Mạc trở về từ ℓúc nào thế?”
“Tiểu Mạc thật thông minh, em nói rất đúng, nhưng mà còn có một chuyện, nếu muốn người khác không làm khó chúng ta, thì chính chúng ta phải trở nên thật mạnh. Sau này em cứ vui vẻ chơi đùa, kết bạn, chuyện khác có anh rể rồi.”
Sau khi nói xong anh ngồi xổm xuống: “Lên đây anh rể cõng em.”
Tiểu Mạc ngượng ngùng nói: “Anh rể, em đã lớn như vậy, anh còn cõng em!”Ngoài miệng thì ngượng ngùng, hành động lại rất thành thật, trực tiếp dựa vào lưng Lục Tiếu Đường ôm cổ hắn.
…
Từ An dẫn theo ba người ngồi xe bus đến đại viện quân khu.Người này Lục Tiếu Đường không quen biết, anh cười gật đầu, đứng bên cạnh nghe hai người nói chuyện.
“Đồng chí Tôn, em không chậm trễ anh nữa, anh mau về nhà ăn cơm đi!”
Lại nói với Lục Tiếu Đường: “Anh rể, chúng ta cũng đi thôi!”Lục Tiếu Đường nén cười đi theo sau cậu bé, nhìn cậu bé lại cúi chào nói chuyện với mấy thím, giống như mỗi người đều vô cùng quen thuộc.
Anh ho nhẹ một tiếng kìm nén ý cười trên khóe miệng, hỏi: “Tiểu Mạc, những người em vừa chào hỏi quen kiểu gì thế?”
“Anh rể, lần trước khi em trở về ở đây mấy ngày, không phải là quen sao.”“Đúng vậy! Chào hỏi một câu không phải sẽ quen sao? Hơn nữa bọn họ đều là chiến hữu của bác Lục và bác gái Lục, còn ở cùng một đại viện, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy. Tạo quan hệ tốt với bọn họ, sau này có chút việc nhỏ bọn họ cũng ngượng ngùng khó xử chúng ta.”
Lục Tiếu Đường nghe xong lời cậu bé nói im lặng một lát, biết Tiểu Mạc là đề phòng chu đáo.
Cậu bé lớn lên trong hoàn cảnh như vậy từ nhỏ, chuyện gì cũng phải nghĩ chu toàn.Tiểu Mạc cảm thấy rất kỳ lạ, không phải là lần trước cậu bé đã nói với anh rể ư?
Khi cậu bé ở nơi này, còn ngủ ở phòng anh mà.
“Em chỉ ở mấy ngày mà quen biết nhiều người như thế ư?”Dọc đường đi Đại Lâm và Kiến Dân luôn là mắt không đủ dùng, còn thường phát ra tiếng kêu kinh hãi.
Trên mặt Phạm Tư Triết tốt hơn hai bọn họ một chút, nhưng trong lòng không khác lắm.
Kiến Dân cảm thán: “Đường ở nơi này thật rộng, còn có rất nhiều xe.”
Đại Lâm cũng ở bên cạnh nói: “Tốt hơn Tề Thị chúng ta.”
Ba người nghe xong vô cùng kích động.
Phạm Tư Triết ngượng ngùng hỏi: “Từ An, chúng tôi nhiều người như vậy, có tiện hay không?”
Tuy Từ An nói ở trong nhà cậu ta, nhưng bọn họ vẫn hơi ngượng ngùng, phải ở nhà cậu ta tận hơn mười ngày mà.
Từ An cười nói: “Không phải, nhà tôi ở gần đại học Bắc Kinh, đây ℓà nhà anh rể tôi.”
Mấy người mới đi tới cửa, Lục Tiếu Đường và Tiểu Mạc đi tới.
Tiểu Mạc xuống khỏi ℓưng anh rể, chạy về phía bên này.
Cậu bé đi tới cửa chào kiểu quân đội với chiến sĩ nhỏ đứng gác trước, sau đó dẫn bốn bọn họ đi vào.
Từ An bất đắc dĩ nhìn cậu bé ở đó xấu mặt, cậu ta nhìn thoáng qua anh rể, thì thấy anh rể đang nhìn Tiểu Mạc với vẻ sủng nịch.
Chỉ trong nháy mắt cảm thấy trên người nổi một tầng da gà, sao cảm thấy anh rể không bình thường như vậy nhỉ?