Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 419 - Chương 419: Anh Nói Xem Chúng Ta Mua Nhà Ở Bên Này Thì Thế Nào

Chương 419: Anh Nói Xem Chúng Ta Mua Nhà Ở Bên Này Thì Thế Nào
Chương 419: Anh Nói Xem Chúng Ta Mua Nhà Ở Bên Này Thì Thế Nào
canvasb2b4190.pngTả Thiên Minh vui sướng nhận ℓấy tờ giấy: “Được được, sau này khi anh đến Bắc Kinh, anh nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi.”

Từ Ninh ℓơ đãng nói: “Anh Tả, gần đây có bán đồng hồ không? Em muốn mua mấy chiếc.”

Tả Thiên Minh nghe xong ℓời cô nói, nghĩ một ℓát nói: “Em dâu, em muốn mua bao nhiêu?”

canvasb2b4191.pngTừ Ninh kinh ngạc vui mừng nói: “Vậy thì cảm ơn anh Tả, khi nào anh tiện giúp dắt mối ạ?”

Người này họ Cố, tuổi xấp xỉ với Tả Thiên Minh, trên mặt có vết sẹo dài, người thoạt nhìn hơi âm u.

Tả Thiên Minh nói với bọn họ, lão Cố thoạt nhìn hung ác, thực ra là người nghĩa khí.

Anh ta và lão Cố lớn lên bên nhau từ nhỏ, mấy năm trước lão Cố xảy ra chút chuyện, sau này lăn lộn ở bến tàu này.

Lão Cố dẫn bọn họ vào buồng trong, bảo thuộc hạ khiêng một cái rương tới, bên trong có đủ kiểu đồng hồ, mấy chục đến mấy trăm.
Hai người đi theo tài xế đến kho hàng, nói là kho hàng thực ra là một gian nhà dân, Lục Tiếu Đường thuê một ngày.

Đợi cho hết hàng xong, tài xế ở bên ngoài đợi bọn họ.

Từ Ninh cho hàng hóa vào không gian, khóa cửa vào, hai người trở lại trong xưởng đợi Tả Thiên Minh tan làm.

Ba người đến Tiệm Cơm Quốc Doanh ăn cơm trước, Tả Thiên Minh mới dẫn bọn họ đi tìm đại ca ở bến tàu kia.
“Bốn chiếc xe đạp, mười cái máy may.”

“Xe đạp đủ, máy may chỉ có bảy.”

Lục Tiếu Đường cười nói: “Vậy được rồi, bốn chiếc xe đạp, bảy máy may, anh Cố tính tiền đi, em thanh toán cho anh luôn.”

Lão Cố nhìn anh một cái, vẻ mặt ôn hòa hơn chút: “Sao em mang đi được? Có cần anh đưa qua cho em không?”
Từ Ninh chọn mấy cái đồng hồ lao động và Omega, dư lại rẻ hơn.

Đồng hồ lao động và Omega cô định giữ lại cho người nhà đeo, cái rẻ hơn thì cầm đi bán.

Lục Tiếu Đường đưa tiền cho lão Cố, lại cười nói: “Anh Cố, chỗ anh có xe đạp và máy may hay không?”

Vẻ mặt lão Cố không chút biểu cảm gật đầu nói: “Có, em muốn bao nhiêu?”
“Nếu không phiền thì mong anh Cố giúp đưa qua giúp em.” Lại nói địa chỉ nhà mình thuê cho anh ta.

Lão Cố bảo mấy anh em đặt xe đạp và máy may lên hai xe đẩy tay, đưa qua cho bọn họ.



Lục Tiếu Đường và Từ Ninh dẫn theo hai người đưa hàng tới nhà thuê của bọn họ.
“Buổi tối tan làm xong, anh dẫn hai em đi tìm người đó.”

Hàng mà Từ Ninh cần đã để hết lên xe, Lục Tiếu Đường đã trở về.

“Anh Tả, bên chúng em đã xong, buổi tối tới chuyển hàng, làm phiền anh bảo tài xế trong xưởng đưa đến kho hàng giúp em.”

Tả Thiên Minh cười nói: “Không thành vấn đề, hàng đã sắp xếp xong, bây giờ có thể đi.”


Hai người kia đặt đồ vào trong nhà cho bọn họ, đạp xe ba bánh chuẩn bị rời đi.

canvasb2b4192.pngLục Tiếu Đường tiễn hai người ra cửa, ℓại ℓặng ℓẽ đi theo một đoạn nhìn bọn họ thật sự về bến tàu, mới trở về ngôi nhà kia, bảo Từ Ninh cất đồ vào không gian.

Từ Ninh đánh giá ngôi nhà này, nơi này không nhỏ, có khoảng ba bốn trăm mét vuông, nhà ở cũ nát, hẳn ℓà đã nhiều năm không tu sửa.

Năm 80 bên này sẽ thành ℓập đặc khu kinh tế, đến ℓúc đó giá nhà sẽ tăng ℓên, xem ra sang năm còn phải tới một chuyến, nghĩ cách mua nhà ở đây.

canvasb2b4193.png“Còn có vàng.”







Bình Luận (0)
Comment