Chương 429: Mua Nhà Ở Dương Thành
Chương 429: Mua Nhà Ở Dương Thành
Lục Tiếu Đường bất tđắc dĩ nhìn cô một cái, khẩu khí của vợ anh đúng ℓà ℓớn, mấy ngàn tệ một nhà, còn cảm thấy rẻ.
Hiện giờ tiền ℓương bình quân mới mấy chục tệ một thárng, gia đình bình thường tích cóp bao nhiêu năm, mới có thể tích đủ mấy ngàn tệ?
Ngày hôm sau hai người ăn cơm sáng xong thì đến cục quản ℓý bất động sản, La Vĩnh Huy đã tới, đang ở đó đợi bọn họ.
Từ Ninh nghe xong hơi ℓo ℓắng, sau này phá bỏ di dời, đám người thân của chủ nhân nhà này sẽ không tới gây sự đấy chứ?
“Làm kho hàng, sau này bọn em sẽ thường xuyên tới bên này, có nhà ở của mình cũng sẽ tiện hơn chút.”
Tả Thiên Minh gật đầu nói:
“Được, anh biết rồi, anh sẽ trông cho các em. Tối hôm nay đến nhà ăn cơm đi, tay nghề của chị dâu em không tệ, để cô ấy bộc lộ tài năng cho các em.”
Lục Tiếu Đường đứng dậy nói:“Đồng chí La, chủ nhân trước đây có người thân gì sao? Sau này có tới tranh giành hay không?”
La Vĩnh Huy cười nói:
“Chuyện này thì các cô cứ yên tâm đi, chủ nhân này không có con cái, chỉ có đứa cháu đối xử không tốt với bọn họ, đã sớm đoạn tuyệt quan hệ.
Nhà này là trước khi qua đời ông ấy quyên tặng cho chính phủ, hiện giờ các cô mua nhà từ cục quản lý bất động sản, thủ tục đều hợp pháp.”Từ Ninh nghe anh ta nói như thế thì an tâm, cô không muốn mua nhà ở, sau này còn phải cãi nhau với người ta.
Lục Tiếu Đường đi dạo một vòng xung quanh, xác định mua nhà này.
“Vĩnh Huy, chúng tôi mua nhà này, làm phiền cậu dẫn chúng tôi đi xem chỗ khác.”
Nhà thứ hai cách Dương Thành hơi xa, ở vùng ngoại thành, nhỏ hơn nhà kia một chút, 2800 tệ.Tả Thiên Minh nhìn anh lấy chìa khóa ra, kinh ngạc hỏi: “Hai người mua nhà ở khi nào?”
Lục Tiếu Đường cười nói: “Anh Tả, hôm nay mua, mới đến cục quản lý bất động sản làm thủ tục, sau đó tới thẳng chỗ anh.”
Tả Thiên Minh cảm thấy khó hiểu hỏi:
“Sao lại mua nhà ở đây? Các em không thường xuyên ở nơi này, để đấy không phải lãng phí ư?”“Đưa chìa khóa cho Tả Thiên Minh, nhờ anh ấy giúp chăm sóc một chút.
Anh ấy là người địa phương, ở nơi này cũng coi như là nhân vật có uy tín danh dự, có lẽ sẽ không chiếm hai ngôi nhà của chúng ta.
Hơn nữa anh ấy cũng không biết rõ về chúng ta lắm, cho dù anh ấy có ý nghĩ này, cũng phải ước lượng xem.”
Hai người bàn bạc xong, đến nhà ga mua vé buổi tối hôm nay, lại đến xưởng quần áo tìm Tả Thiên Minh.Hai vợ chồng bàn bạc một lát, quyết định mua luôn cả hai, La Vĩnh Huy dẫn bọn họ trở về cục quản lý bất động sản làm thủ tục.
Sau khi ra khỏi cục quản lý bất động sản, Từ Ninh hỏi: “Nhà ở để đó không sao chứ?”
Đặt ở đó sợ đến lúc đó sẽ bị người ta chiếm, tuy bọn họ có chứng nhận bất động sản, đến lúc đó cãi nhau cũng rất phiền phức.
Lục Tiếu Đường đã tính toán xong:“Anh Tả, lần sau đi, lần sau khi tới bọn em sẽ đến nhà thăm chị dâu. Em mua vé xe lửa tối hôm nay, bây giờ phải đến nhà ga ngồi xe về Bắc Kinh.”
“Hôm nay đi? Ngày kia chính là 30, hai đứa muốn ăn tết trên xe à?”
Từ Ninh cười nói: “Anh Tả, chúng em đã đi hơn mười ngày, trong nhà còn có mấy đứa bé, sợ đi lâu mấy đứa bé sẽ ầm ĩ.”
“Vậy hai em đợi một lát, anh bảo nhà ăn làm ít lương khô cho các em, mang theo ăn trên xe.”
Lục Tiếu Đường vội vàng ngăn cản anh ta nói: “Anh Tả, không cần đâu, bọn em đã chuẩn bị ℓương khô ăn trên đường rồi.”
Tả Thiên Minh thấy hai người không giống khách sáo, nên gật đầu nói: “Vậy được rồi, hai em đi chậm một chút, tới Bắc Kinh thì gọi điện cho anh.”
Hai người từ chối xe Tả Thiên Minh sắp xếp, ra khỏi xưởng quần áo thì ngồi xe đi thẳng tới ga tàu hỏa.