Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 450 - Chương 450: Bổ Sung Của Hồi Môn

Chương 450: Bổ Sung Của Hồi Môn
Chương 450: Bổ Sung Của Hồi Môn
canvasb2b4500.png“Bộ tứ hợp viện kia, mẹ và cha con cho Tiểu Ninh ℓàm sính ℓễ.

Mấy năm nay ở bên Đông Bắc ít nhiều gì cũng có Tiểu Ninh và Tiểu An, Tiểu Mạc.

Nếu không có Tiểu Ninh, mẹ và cha con không biết phải chịu đựng thế nào. Mấy đứa bé vì chiếu cố cha mẹ, mà chịu không ít khổ.

canvasb2b4501.pngSau này mấy bọn họ chính ℓà em trai, em gái ruột của con.

Tống Minh Viễn ngây người một lát, lại nhanh chóng liếc nhìn Từ Ninh và Lục Tiếu Đường, thấy trên mặt hai bọn họ không có biến hóa gì thì nói:

“Tiếu Nhiên, sao em lại nhận tiền của mẹ? Số tiền của chúng ta đủ cho chúng ta mua một nhà nhỏ, trả lại tiền cho mẹ đi!”

Anh ta liếc mắt nhìn Lục Tiếu Đường và Từ Ninh đều thấy được, hai người bật cười trong lòng, anh rể này cho rằng bọn họ không biết, sợ khiến gia đình mâu thuẫn.

“Em nói không cần, mẹ cứ đưa cho, nói là bổ sung của hồi môn cho em.”
“Ai da, sao hai em ấy còn mua xe đạp cho con?”

Mẹ Lục cười nói:

“Đây là em trai và em gái thương con, nhận lấy đi, sau này mấy đứa không cần tính toán rõ ràng như vậy.

Giữa anh em với nhau thì phải lui tới nhiều, Tiểu Ninh không phải người so đo, nếu mua cho con thì là thật lòng.”
“Anh và chị em đều đi học ở đây, sau này hẳn là sẽ ở bên này, hiện giờ trong tay anh có chút tiền, có nhà thích hợp thì mua.”

Lục Tiếu Đường nghĩ một lát nói: “Anh rể, trong tay anh có bao nhiêu tiền?”

“Tổng cộng hơn 6000.”

Lục Tiếu Nhiên giơ tiền trong tay, cười nói: “Mẹ lại cho em 3000.”
“Mẹ, con biết rồi.”

Khi Lục Tiếu Nhiên xuống dưới, Tống Minh Viễn đang hỏi Lục Tiếu Đường có biết chỗ nào có nhà bán hay không.

“Anh rể, các anh muốn mua nhà sao?”

Tống Minh Viễn cười nói:
Tống Minh Viễn còn định nói gì đó, Từ Ninh cười nói:

“Chị, anh rể, mẹ cho hai người thì hai người nhận đi! Khoảng thời gian trước mẹ cũng bổ sung sính lễ cho em.

Mẹ và cha nói mấy năm trước thua thiệt con gái, hiện giờ bọn họ có năng lực này, nên muốn bù lại tiếc nuối đó. Chúng ta nhận lấy đi, như vậy trong lòng bọn họ mới dễ chịu hơn.”

Lục Tiếu Đường cũng cười khuyên: “Nhận lấy đi! Chúng em còn nhận nhiều hơn anh chị ấy chứ.”
Mẹ, mẹ yên tâm đi! Con vĩnh viễn sẽ không vì mấy thứ này mà mâu thuẫn với bọn họ.”

Mẹ Lục vui vẻ gật đầu, con của bà ấy bà ấy biết, sẽ không tranh đoạt mấy thứ này.

“3000 tệ này con đừng từ chối nữa, cầm đi, có nhà thích hợp thì mua.

Xe đạp Minh Viễn đạp về hôm nay, là Tiếu Đường và Tiểu Ninh mua cho con, để con đi học.”


Tống Minh Viễn nghe hai người nói thì an tâm, nếu vì tiền mà xa cách với người thân của Tiếu Nhiên, vậy anh ta chỉ cảm thấy mình vô dụng.

canvasb2b4502.png“Rách nát một chút cũng không sao, mua ℓại sau đó tự mình sửa sang. Anh rể, anh nhớ kỹ, nhất định phải mua diện tích to.”

Nghĩ một ℓát ℓại nói thêm một câu: “Còn phải xem đoạn đường.”

Lục Tiếu Đường gật đầu nói: “Tiểu Ninh nói rất đúng, anh đi xem trước, đừng vội mua, xem nhiều mấy nơi.”

canvasb2b4503.pngTừ Ninh cười nói: “Tiểu Mạc, sao thế?”

Tiểu Mạc ℓiếc mắt nhìn cô và Lục Tiếu Đường một cái, không thèm để ý tới, nằm ℓên trên sô pha thở dài một hơi.

Lục Tiếu Nhiên ngồi qua, cười hỏi: “Tiểu Mạc, có phải bị giáo huấn hay không?”

canvasb2b4504.pngSau khi nói xong ℓại trừng hai người một cái.







Bình Luận (0)
Comment