Chương 464: Tuyên Truyền Ở Trường Học
Chương 464: Tuyên Truyền Ở Trường Học
Ngưu Ngưu và Bì Bì bĩu môi đti ra ngoài đi tiểu.
Từ Ninh nói với Đường Đường đang tò mò nhìn cô: “Đường Đường, đi, mẹ đưa con đi vệ sinh.”
Ngưu Ngưu và Bì Bì nghe thấy được, cùng thởr dài.
Đi trong vườn trường tỉ ℓệ quay đầu ℓà trăm phần trăm, có mấy bạn học nam đều đi qua rất xa còn ℓén quay đầu ℓại nhìn.
“Vi Vi, người vừa rồi có phải là Từ Ninh ở ký túc xá của cô hay không? Cô ấy thật xinh đẹp.
Quần áo của cô ấy chắc chắn không phải mua ở Bắc Kinh, ngày hôm qua tôi đi dạo tòa bách hóa, cũng không thấy kiểu dáng như vậy.”
Vương Vi Vi bĩu môi: “Xinh đẹp thì thế nào, còn không phải gả cho một người đàn ông ở nông thôn.”
“Hả? Cô ấy kết hôn rồi ư? Nhưng cô ấy thoạt nhìn nhỏ như vậy mà.”Mấy người vội vàng gật đầu: “Muốn mua, đợi buổi chiều tan học chúng tôi đi.”
Cô lại cởi áo khoác vải nỉ ra, lộ áo cánh dơi ở bên trong.
Triệu Á Phỉ vươn tay sờ một lát: “Oa, thật đẹp.”
Lại cười trêu chọc một câu: “Từ Ninh, dáng người của cô thực sự không tệ.”Vương Vi Vi khinh thường nói:
“Nghe nói có mấy đứa bé rồi, chắc chắn là khi xuống nông thôn không chịu được khổ, ở nông thôn tìm bừa một người đàn ông gả đi, thì không cần làm việc.”
“Ôi trời ạ, trước đây tôi từng nghe nói thanh niên trí thức xuống nông thôn vì trốn tránh lao động đã gả chồng trong thôn, không nghĩ tới cô ấy là loại người như vậy.
Nhưng mà quần áo trên người cô ấy thật đẹp, cô có thể hỏi giúp tôi xem cô ấy mua ở đâu không?”Cô nói ở quảng trường cách nhà không xa lắm, chuẩn bị buổi chiều nghỉ bảo Tiểu Mạc đến đó bày quán.
Giữa trưa tan học xong, cô nhân lúc nhiều người đến nhà ăn một chuyến, lại có rất nhiều người tới hỏi cô quần áo.
Ăn cơm xong lại chọn đường tương đối nhiều người về ký túc xá.
Bộ quần áo này của cô thành công khiến mọi người chú ý, nhưng mà Từ Ninh cũng không lo quá mức nổi bật.Qua hai ngày người mặc như vậy nhiều hơn, đương nhiên sẽ quên đi cô, đến lúc đó cô lại khiêm tốn hơn chút.
Từ Ninh mới mở cửa ký túc xá, đám Vương Vi Vi và Đường Diễm Lệ vây tới.
“Từ Ninh, ô mua quần áo ở đâu vậy?”
“Ở trên quảng trường bên cửa nam, các cô muốn mua sao?”Thực ra Vương Vi Vi cũng coi trọng quần áo của cô, cô ta chuẩn bị giữa trưa về ký túc xá sẽ hỏi Từ Ninh mua quần áo ở đâu.
Cô ta cũng muốn đi mua một bộ, cô ta mặc vào chắc chắn không kém gì Từ Ninh.
Từ Ninh còn chưa biết, chuyện cô kết hôn sinh con, đã bị người ta nói thành vì trốn tránh lao động.
Hiện giờ cô hoàn toàn không có thời gian để ý những chuyện này, bởi vì có rất nhiều người hỏi cô quần áo mua ở đâu.
Vương Lệ cũng gật đầu nói: “Nhìn dáng người của cô, thật sự không giống từng sinh mấy đứa bé.”
Buổi chiều Từ Ninh tan học về nhà, ông Vương và bà Vương đang dẫn theo Ngưu Bì Đường chơi bên ngoài.
Tiểu Mạc mới tan học không ℓâu, đang ở nhà ℓàm bài tập, nghe chị gái nói muốn cậu bé đi bán quần áo, thì giật mình nói:
“Chị, chị nói cái gì? Bảo em đi bán quần áo ư? Một người đàn ông như em đi bán quần áo phụ nữ, chị nghĩ cái gì vậy?”
“Chị, sao chị nói chuyện không giữ ℓời như vậy? Không phải trước đây chị nói với em, chị và anh rể đã tiết kiệm tiền cưới vợ cho em rồi sao? Hiện giờ ℓại bảo em tự mình tiết kiệm tiền cưới vợ.
Hơn nữa nhà ta rộng như vậy, còn có thể thiếu chỗ ở của em và vợ em sao?”