Chương 534: Nghỉ Hè, Đến Tỉnh Quảng
Chương 534: Nghỉ Hè, Đến Tỉnh Quảng
Nhà ở cộng thêm sân khoảng hơn bốn trăm mét vuông, năm gian phòng chính, ba gian sương phòng đông, ba gian sươrng phòng tây, một phòng bếp, một nhà vệ sinh.
Chủ nhà ℓà một ông cụ hơn 60 tuổi, nhà ông ta ở trong huyện thành còn có hai tứ hợp viện.
Nhà này ℓà của anh cả ông ta, hai năm trước anh cả ông ta chết, ℓại không có vợ con, nên nhà này cho ông ta.
Trên đường trở về, ông Vương nói:
Chú ấy muốn thanh tịnh một chút thì mua nhà, đến lúc đó mua gần nhà cháu một chút, ông và bà Vương muốn ở bên nào thì ở bên đó.”
Đôi mắt của ông Vương hơi đỏ, mãi mà không mở miệng nói, đợi ổn định cảm xúc cười nói:
“Cháu gái của ông nghĩ thật chu đáo, vậy thì nghe cháu.”
Từ Ninh nói với ông Vương và ông Thất: “Các ông cứ an tâm ở đây, hiện giờ giúp cháu trông Ngưu Bì Đường, sau này lại giúp trông con của Ngưu Bì Đường.”Hai ông cười ha ha nói: “Mấy ông đâu sống nổi tới khi đó?”
“Cho nên mới bảo các ông chăm sóc cơ thể thật tốt, sau này giúp trông con của Ngưu Bì Đường! Ba ông rất giỏi trông đứa bé, trông Ngưu Bì Đường ngoan như vậy.”
Ông Vương và ông Thất được cô dỗ đến vui tươi hớn hở, cảm thấy đi đường cũng hăng hái không ít.
Khi trường học nghỉ hè, Từ Ninh chuẩn bị đến tỉnh Quảng một chuyến, Lục Tiếu Đường không đi được, không yên tâm để cô đi một mình.“Tiểu Ninh, cháu lấy ít vàng đi đổi thành tiền đi, mua cho ông một nhà, nếu sau này chú Vương trở lại để thằng bé an gia ở Bắc Kinh.”
Từ Ninh cười nói:
“Ông Vương, cháu đã chuẩn bị tiền xong, cho dù ông không nói cháu cũng chuẩn bị mua hai căn để tên ông.
Sau này chú Vương trở lại, chú ấy muốn ở cùng chúng ta thì ở cùng chỗ với chúng ta.Bốn người vừa nghỉ hè ngày hôm sau xuất phát, Hàn Thụy giúp mu vé xe, bốn ghế giường nằm.
Lục Tiếu Đường đưa bọn họ đến ga tàu hỏa, Từ Ninh mang theo không ít đặc sản Bắc kinh, là cho Tả Thiên Minh và Chu Lâm Lâm.
Cách xuất phát còn một lát, đám Tống Minh Viễn lên trước.
Lục Tiếu Đường nhỏ giọng dặn dò cô: “Ở bên ngoài cố gắng ít dùng không gian, cho dù muốn dùng cũng phải thật cẩn thận.”Vừa vặn Tống Minh Viễn và Minh Vũ cũng có quyết định này, Từ Ninh muốn dẫn thêm Từ An đi mở mang kiến thức.
Tiểu Mạc cũng muốn đi theo, nhưng hiện giờ là lúc nghỉ hè có thể bày quán cả ngày, nếu đi mất nhiều thời gian sẽ mất bao nhiêu tiền.
Số tiền này có thể mua rất nhiều đồ cho người thôn Du Thụ, cho nên cậu bé quyết định không đi, đợi sau này kiếm được đồng tiền lớn thì ra ngoài chơi.
Tiểu Mạc giao hết tiền kiếm được mấy tháng nay cho Từ Ninh, bảo cô mang mấy thứ hiếm lạ về giúp, cậu bé muốn đầu cơ trục lợi.“Em biết rồi, anh yên tâm đi! Em đi lên đây, anh cũng về sớm chút đi, dỗ Ngưu Bì Đường thật tốt, nói khi em trở về sẽ mua đồ chơi và đồ ăn ngon cho mấy đứa.”
“Yên tâm đi, em không ở nhà anh sẽ dành thời gian trở về thăm mấy đứa.”
Từ Ninh đến khoang xe giường nằm, Từ An đã trải ga trải giường mang từ nhà ra.
“Chị, chị ngủ dưới hay ngủ trên?”Từ Ninh đếm một lát, khoảng 4000 tệ.
Tên nhóc này đúng là có bản lĩnh, lúc này mới bày quán máy tháng, đã kiếm được nhiều tiền như vậy.
Lý Na nhìn Tiểu Mạc giao tiền cho Từ Ninh, bảo cô giúp mang đồ về.
Cô ấy cũng lấy tiền kiếm được mấy tháng ra, còn có tiền tiết kiệm lúc trước, cộng lại khoảng hơn 5000, đưa hết cho Từ Ninh cũng bảo cô mang thứ gì đó về đầu cơ trục lợi.
“Chị ngủ phía dưới đi!”
Một người đàn ông như Tiểu An ngủ phía dưới, có người da mặt dày muốn đổi, đến ℓúc đó không đổi sẽ xấu hổ.