Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 539 - Chương 539: Hợp Tác Mở Xưởng Quần Áo

Chương 539: Hợp Tác Mở Xưởng Quần Áo
Chương 539: Hợp Tác Mở Xưởng Quần Áo
canvasb2b5390.png“Anh Tả, nếu dựa theo cách anh mới nói, cần khoảng bao nhiêu tiền?”

Tả Thiên Minh tính một ℓát nói:

“Tiền mua nhà xưởng và vận chuyển sau này, ít nhất phải 6 vạn, nếu thuê nhà thì 4 vạn ℓà đủ.”

canvasb2b5391.pngTả Thiên Minh gật đầu, nhìn tình hình hiện giờ anh ta cũng không kiến nghị thuê nhà xưởng, kế tiếp còn có rất nhiều phiền phức.

“Em cảm thấy không thành vấn đề, anh Tả, nếu sau này chúng ta cùng nhau làm buôn bán, vậy chúng ta nói trước rõ ràng với nhau đi. Chỗ em có một phương án, anh nghe xem có thích hợp hay không?”

Tả Thiên Minh cười nói:

“Tiểu Ninh, em suy nghĩ thật chu đáo, tuy quan hệ của chúng ta tốt, nhưng anh em ruột vẫn phải tính toán rõ ràng, chuyện gì cũng phải nói rõ, cứ định theo quy củ, sau này chúng ta dựa vào đó mà làm.”

Từ Ninh rất tán thành với anh ta, không có quy củ sao thành phép tắc.
Vì tránh cho sau này xảy ra xung đột lợi ích, hiện giờ định chương trình trước mới là chính xác.

“Anh Tả, chuyện trong xưởng vẫn giao cho anh, sau khi em trở về sẽ phái hai người tới bên này, nếu có chuyện gì cần mọi người bàn bạc, hai bọn họ có thể làm chủ thay em.

Còn tiền lương, anh Tả, sau này anh làm ở xưởng mới thì trả anh tiền lương gấp hai tiền lương hiện giờ, anh xem như vậy được không?”

Tả Thiên Minh vội nói:
“Ha ha ha, Tiểu Ninh, em đúng là giỏi ăn nói, vậy anh càng phải quản lý xưởng thật tốt mới được, nếu không sẽ bị em và Tiếu Đường chê cười.”

Từ Ninh cười vươn tay nói: “Anh Tả, vậy chúng ta hợp tác vui vẻ!”

“Tiểu Ninh, hợp tác vui vẻ!”

Hai người bàn mọi việc xong, hẹn hai ngày sau ký hợp đồng.
Nếu tự mình mua nhà, đó chính là của mình, muốn buôn bán thế nào còn không phải do bọn họ định đoạt.

Từ Ninh hỏi: “Anh Tả, anh chuẩn bị đầu tư bao nhiêu?”

“Trong tay anh chỉ có hơn hai vạn tệ, anh sẽ nghĩ biện pháp khác hẳn là gom đủ ba vạn, hai nhà chúng ta mỗi nhà chiếm 50%, em cảm thấy thế nào?”

Cô cười nói:
Nhưng một mình Trương Thắng không được, con người rất đáng tin nhưng hành động không tiện lắm, còn phải tìm người giúp anh ta mới được.

Khi trở về cô sẽ hỏi Lục Tiếu Đường xem, xem chỗ anh còn có người thích hợp hay không.

Tả Thiên Minh cười nói: “Được, vậy thì nghe em, các em yên tâm đi, anh chắc chắn sẽ quản lý xưởng của chúng ta thật tốt.”

“Anh Tả, em không chút nghi ngờ năng lực của anh, xưởng quốc doanh này được anh quản lý không ngừng phát triển, năm nay lại mở thêm hai phân xưởng, người bình thường đâu làm được chuyện đó?”
“Tiểu Ninh, những lời em nói lúc trước anh hoàn toàn không có ý kiến, còn tiền lương của anh, gấp hai thì hơi nhiều, cứ tính theo tiền lương của anh hiện giờ là được.”

“Anh Tả, gấp hai em còn cảm thấy trả anh ít, sau này xưởng chúng ta có hiệu quả và lợi ích thì trả anh gấp ba bốn lần cũng được.

Còn hai người em phái tới đây, đến lúc đó anh Tả định tiền lương là được, dựa theo tiêu chuẩn tiền lương trong xưởng.”

Từ Ninh nghĩ, hai người phái tới đây sau này là tâm phúc của cô, lấy một phần tiền lương của công nhân trong xưởng, đến lúc đó cô lại thêm một phần.


Cô đi theo xe vận tải trong xưởng đến nhà của cô, tài xế vận chuyển quần áo đặt vào trong nhà giúp cô.

canvasb2b5392.pngLâm Diệu kinh ngạc hỏi: “Từ Ninh, sao cô cũng ở đây? Đến đây ℓúc nào thế?”

Giọng điệu rất thân thiết, giống như cuộc đối thoại giữa hai bọn họ ở bưu cục ℓần trước chưa từng xảy ra.

Từ Ninh cười nhạt nói: “Tới hôm qua, các cô bận việc đi, tôi về phòng trước.”

Nói xong quay người rời đi, không thèm ℓiếc mắt nhìn hai bọn họ một cái.







Bình Luận (0)
Comment