Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 553 - Chương 553: Chị, Nhà Của Em Thì Sao

Chương 553: Chị, Nhà Của Em Thì Sao
Chương 553: Chị, Nhà Của Em Thì Sao
canvasb2b5530.pngHai người nghe xong ℓời cô nói thì vô cùng hưng phấn: “Tiểu Ninh, em mua nhà ở Dương Thành cho chị ℓà nhà ở kiểu gì thế? Rộng bao nhiêu?”

“Chị dâu, ở trung tâm thành phố Dương Thành, ℓà một căn nhà không nhỏ, ℓần sau em dẫn hai người qua xem.”

“Chị, nhà của em thì sao?”

canvasb2b5531.pngĐi ra ngoài ℓâu như thế, trở về không ôm hôn con trai con gái nhà mình, ℓuôn nói chuyện không dứt với người khác, đúng ℓà không phải người mẹ tốt.

Ngưu Ngưu nắm tay em trai em gái đến nhà chính, đứng bên cạnh mẹ không nói lời nào, bĩu môi nhìn cô.

Từ Ninh biết hai đứa nhóc này lại giận dỗi, nên lấy túi quần áo và ba khóa vàng nhỏ ra.

“Đay là cha nuôi và mẹ nuôi của các con tặng cho các con, cất cẩn thận đừng đánh mất.”

Ngưu Ngưu nhận lấy đồ, kinh ngạc hỏi: “Mẹ, cha nuôi của bọn con cưới vợ khi nào thế? Sao cha nuôi không nói với bọn con?”
Chuyện này để Lục Tiếu Đường đi nói với Hàn Thụy đi, hai bọn họ rất thân.

Tiểu Mạc hỏi: “Chị, chị thật sự nhận thêm cha nuôi mẹ nuôi cho Ngưu Bì Đường ở tỉnh Quảng ư?”

“Chuyện này nói ra thì dài lắm, bọn họ là lần trước chị và anh rể em đến tỉnh Quảng quen được trên xe lửa.

Nhân phẩm không tệ, nghe nói nhà chúng ta có ba đứa bé, nên muốn làm cha mẹ nuôi của Ngưu Bì Đường, chị đã đồng ý.”
“Không phải là cha nuôi kia, mẹ nhận thêm cha nuôi mẹ nuôi cho các con ở tỉnh Quảng, quà này là hai bọn họ mua cho các con.”

Bì Bì kêu lên:

“Mẹ, mẹ nói cái gì cơ? Lại nhận thêm cha nuôi mẹ nuôi cho bọn con?

Cha nuôi mẹ nuôi có thể nhận tùy ý ư? Đã có một cha nuôi, sao mẹ còn nhận thêm cho bọn con.
Nếu để cha nuôi này biết sẽ tức giận, cha nuôi rất keo kiệt, còn thích ăn dấm.

Lần trước cùng tới với cha bọn con, bọn con ôm cha trước, cha nuôi không vui.”

Đường Đường trèo lên đùi mẹ: “Mẹ, mẹ đừng nghe anh trai nói linh tinh, cha nuôi rất tốt, sẽ không tức giận linh tinh.”

Từ Ninh cười nói: “Được rồi, mẹ biết rồi, mẹ sẽ giải thích với cha nuôi các con.”
“Trong khoảng thời gian chị không ở nhà thường xuyên trở về, buổi tối hôm trước trở về hơi muộn, khi về đến nhà Ngưu Bì Đường đã ngủ.”

Lý Na cảm kích nói: “Tiểu Ninh, lần trước Tiếu Đường trở về nói, sắp điều anh trai em từ Tân Thị tới đây.”

Từ Ninh trêu ghẹo nói: “Chị dâu, sắp được đoàn tụ với anh trai em có phải rất vui hay không?”

Lý Na bị cô trêu ghẹo hơi ngượng ngùng, Tiểu Mạc ở bên cạnh cũng làm mặt quỷ cười với cô ấy, cô ấy trừng hai người một cái đi ra khỏi phòng.
Tiểu Mạc cười nói:

“Chị, vừa rồi Bì Bì nói một câu không sai, anh Hàn Thụy có chút lòng dạ hẹp hòi.

Nếu anh ấy biết Ngưu Bì Đường lại nhận cha mẹ nuôi, đến lúc đó chắc chắn sẽ tức giận, chị cần phải bảo anh rể dỗ anh ấy thật tốt đấy.”

Từ Ninh bật cười: “Lần trước anh rể em trở về là khi nào?”
Mới ra khỏi nhà chính, thì nghe thấy hai chị em cười ha ha.

Tiểu Mạc cầm giấy tờ nhà đất kia cho mọi người trong nhà nhìn một lần, nói cậu bé có nhà ở, còn ở tỉnh Quảng.

Từ An nhìn dáng vẻ đắc ý của cậu bé, cảm thấy tên nhóc này đúng là thích khoe khoang, làm như người nào cũng không có không bằng.

Ông Vương cười nói:


“Tiểu Ninh rất có mắt nhìn, Dương Thành tỉnh Quảng ℓà nơi tốt, cách Cảng Thành rất gần, khi ông còn trẻ từng đi đến đó mấy ℓần, hiện giờ còn ấn tượng khắc sâu.”

Cha Từ nghe xong ℓời ông Vương nói, nhìn giấy tờ nhà đất của Tiểu Mạc một ℓát, ℓại nhìn Từ Ninh:

“Cất thật kỹ đi, đừng để ℓộ ra bên ngoài.”

Lại nói với Từ An và Lý Na: “Hai đứa cũng vậy, chuyện này chỉ có người nhà chúng ta biết thôi.”







Bình Luận (0)
Comment