Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 565 - Chương 565: Ngô Quảng Bác Uy Hiếp

Chương 565: Ngô Quảng Bác Uy Hiếp
Chương 565: Ngô Quảng Bác Uy Hiếp
canvasb2b5650.pngTừ Ninh đưa 2000r cho bọn họ, bảo bọn họ sửa sang mấy căn nhà và mua đồ dùng sinh hoạt.

“Chị dâu, bọn em biết rồi, bên tỉnh Quảng chị cứ yên tâm, chuyện chị dặn dò bọn em nhất định sẽ ℓàm tốt.”

Khi trường học khai giảng, Lục Tiếu Đường đã trở ℓại một chuyến, nói với cô cha Lục thăng chức.

canvasb2b5651.pngAnh ta cũng thấy được Từ Ninh, vốn dĩ đã đạp xe qua ℓại vòng về nói:

Từ Ninh thấy anh ta tức giận, cười hì hì nói:

“Anh nói vì sao đại học Bắc Kinh có sinh viên như tôi ư? Vậy chắc chắn là tôi học tập giỏi, tự mình thi đỗ được, chẳng lẽ là Vương Vi Vi dựa vào quan hệ tiến vào?”

Ngô Quảng Bác nhìn chằm chằm cô một lát bất ngờ cười to, nhưng tươi cười đó không đạt tới đáy mắt:

“Là một nữ đồng chí, cô như vậy thật sự không được tốt lắm, vẫn nên thu liễm lại chút đi, như vậy mới có thể thuận lợi ở lại Bắc Kinh.”
Anh sẽ không khách sáo ư, tôi xem anh sẽ không khách sáo thế nào?

Nói cho bà đây nghe chút xem, để tôi nhìn xem anh lợi hại tới mức nào, nói không chừng sẽ dọa được tôi đấy.”

Ngô Quảng Bác thấy cô nhanh mồm nhanh miệng như vậy, thì biết người phụ nữ này bắt nạt Vi Vi không ít lần trong trường, Vi Vi ngoan như vậy, đâu phải đối thủ của người phụ nữ này?

Anh ta cười mỉa nói:
Trước khi xoay người lại nói thêm một câu: “Ngoan một chút mới có thể thuận lợi tốt nghiệp.”

Từ Ninh vốn định mắng chửi anh ta một trận, nghe xong lời anh ta nói thì thu liễm khí thế trước, ra vẻ sợ hãi cúi đầu.

Ngô Quảng Bác thấy cô biết sợ, cho rằng nắm được bảy tấc của cô, cười một tiếng đạp xe rời đi.

Nhìn anh ta đi xa, Từ Ninh trầm tư nói, tên này dám nói lời tàn nhẫn như vậy, xem ra quan hệ hơi cứng!
“Miệng đúng là cứng, không biết có thể luôn cứng như vậy được không.

Tôi cảnh cáo cô lần cuối cùng, sau này cách Vi Vi xa một chút, nếu còn dám trêu chọc cô ấy, tôi sẽ không bỏ qua cho cô.”

Từ Ninh thấy người này không phân rõ trắng đen, cũng tức giận, chỉ vào mũi anh ta mắng:

“Anh là cọng hành hay củ tỏi nào? Người trên bài vị sao? Dám nói chuyện với bà đây như thế.
Từ Ninh cười mà như không cười đánh giá anh ta một cái:

“Vương Vi Vi không nói với anh, vì sao tôi muốn đánh cô ta sao?

Ồ, có lẽ là không có mặt mũi nói, dù sao từ không thành có, lại thích bịa đặt ba hoa, nói ra sẽ tổn hại hình tượng thục nữ của cô ta.

Nhưng mà anh đúng là mắt mù, coi loại người dối trá này thành bảo bối, hai người đúng là cá mè một lứa, bản lĩnh đổi trắng thay đen, trả đũa này chơi đúng là lô hỏa thuần thanh!
“Vị bạn học này, sau này hi vọng cô đừng bắt nạt Vi Vi, cô ấy rất thiện lương, không thích so đo với người khác, nhưng tôi sẽ không khách sáo.”

Từ Ninh nghi ngờ nhìn hai bên một lát, hiện giờ đã sắp vào học, gần đây không có người nào, cô hỏi:

“Anh đang nói chuyện với tôi sao?”

Ngô Quảng Bác nghe cô nói như vậy, không vui nói: “Đúng thế, mong cô sau này đừng bắt nạt Vương Vi Vi.”
Anh trở về nói với Vương Vi Vi, sau này dám đâm sau lưng tôi, tôi sẽ đánh cô ta. Không chỉ đánh cô ta, còn muốn tát cô ta mấy cái, đánh mặt cô ta thành đầu heo, tôi xem anh có thể làm gì?

Còn không khách sáo với tôi, anh cho rằng anh là ai? Trở về soi gương đi, phi, là ai chứ.”

Ngô Quảng Bác bị cô mắng gương mặt có chút không nhịn được, chỉ vào cô nói:

“Người đàn bà đanh đá này, đúng là người đàn bà đanh đá, sao Bắc Kinh có một sinh viên như cô?”








Bình Luận (0)
Comment