Chương 572 - Chương 572: Mời
Chương 572: Mời
Chương 572: Mời
Lần trước khi bác Lục và bác gái Lục con tới, mấy bọn cha cũng đã nói chuyện này.
Lát nữa cha ℓấy tiền cho con, bảo chị con mua một căn, viết tên của ông Thất con.
Số tiền này không cần các con bỏ, cha và bác Lục con mỗi người một nửa.”
…
Buổi chiều tan học, khi Từ Ninh cầm cặp chuẩn bị về nhà, Triệu Á Phỉ đuổi theo cô nói:
“Từ Ninh, ngày mai cô ở nhà không? Tôi muốn đến nhà cô thăm ba đứa bé, không biết có tiện không?”
“Ngày mai tôi phải dẫn mấy đứa bé về nhà chồng tôi, hay là bây giờ cô đi cùng tôi đi, nhà tôi cách nơi này không xa.”
“Được, dù sao hiện giờ vẫn còn sớm, tôi đến nhà cô chơi một lát, lại ngồi xe bus trở về.”Triệu Á Phỉ nắm tay cô đi ra ngoài: “Các cô không ở cùng với cha mẹ chồng à?”
“Khi tôi đi học thì ở bên nhà mẹ đẻ, nhà chồng tôi cách đại học Bắc Kinh hơi xa, mỗi ngày qua lại không tiện, chủ nhật sẽ đưa đứa bé về.”
Hai người gặp Trần Quế Chi lớp hai ở cầu thang, bọn họ ở cùng một ký túc xá, quan hệ cũng không tệ, Từ Ninh mời cô ấy đến nhà chơi.
“Từ Ninh, tôi vẫn luôn cho rằng ba đứa bé nhà cô là sinh tận ba lần, không nghĩ tới một lần sinh ba đứa, cô đúng là lợi hại.”Từ Ninh xấu hổ “ha ha” hai tiếng, nhanh chóng chuyển đề tài:
“Ngưu Bì Đường nhà chúng tôi là ba đứa thích lải nhải, lát nữa các cô đừng chê phiền đấy nhé.”
Triệu Á Phỉ giật mình hỏi: “Hả, đứa bé nhà cô tên là gì thế? Ngưu Bì Đường sao?”
“Đúng vậy, đây là nhũ danh của bọn họ, Ngưu Ngưu, Bì Bì, Đường Đường, là ta đặt cho mấy đứa, các cô cảm thấy dễ nghe không?”“Đúng vậy, không chỉ chị dâu tôi, em trai tôi cũng là sinh viên đại học Bắc Kinh, cha mẹ tôi cũng là giáo viên của đại học Bắc Kinh.”
Hai người trợn mắt há miệng nhìn cô, không phải nói điều kiện gia đình bình thường ư?
Sau đó còn rất nhỏ đã kết hôn ở nông thôn, sao hiện giờ nghe trong nhà còn không tệ lắm.
Từ Ninh nhìn bọn họ với vẻ nghi ngờ, hỏi: “Sao thế?”Lát nữa hai cô đừng nói tên mấy đứa không hay trước mặt mấy đứa, nếu không bọn chúng sẽ lải nhải với tôi.”
Hai người nén cười, vội vàng gật đầu nói: “Cô yên tâm đi, chúng tôi chắc chắn sẽ không nói.”
Ba người nắm tay vừa nói vừa cười đi ra ngoài, Lý Na đã đợi cô ở giao lộ mà hai người hẹn nhau.
Nhìn thấy cô đi cùng hai bạn học tới, thì cười nói: “Tiểu Ninh, bây giờ về nhà không?”Từ Ninh cười nói: “Chị dâu, chị đạp xe về trước đi, hai bạn học của em muốn đến nhà chúng ta chơi, chúng em đi bộ trở về.”
Lý Na đã nói với Từ Ninh, sau khi hai người tan học xong thì gặp ở đây, cùng nhau đạp xe trở về.”
Lý Na cười gật đầu với bọn họ nói: “Vậy chị đi về trước, hoan nghênh các em đến nhà chơi.”
Đợi Lý Na đạp xe rời đi, Triệu Á Phỉ hỏi cô: “Từ Ninh, chị dâu cô à? Cô ấy cũng học ở đây ư.”Lúc này đổi thành Triệu Á Phỉ “ha ha”, cô ấy cười gượng nói: “Rất dễ nghe, rất dễ nghe.”
Trần Quế Chi bật cười: “Từ Ninh, cô nghĩ sao thế mà đặt tên Ngưu Bì Đường.”
Triệu Á Phỉ cũng không nhịn được cười rộ lên, Từ Ninh trừng mắt với hai bọn họ, nói:
“Ngưu Bì Đường rất dễ nghe mà! Chồng tôi còn khen tôi đặt tên hay.
Trần Quế Chi cười hỏi: “Từ Ninh, sao gia đình cô không giống ℓời đồn thế?”
“Năm đó nhà tôi xảy ra chút chuyện, tôi mười ba tuổi dẫn em trai xuống nông thôn.
Tôi và chồng tôi quen biết rất nhiều năm, tôi 19 tuổi kết hôn với anh ấy, năm thứ hai sinh ba đứa bé, hiện giờ đứa bé hơn ba tuổi.”