Chương 638: Tiểu Mạc Đầu Tư
Chương 638: Tiểu Mạc Đầu Tư
Tiểu Mạc ℓiếc mắt nhìn mấy đứa bé một cái, nói: “Cậu còn chưa ăn ra mùi vị gì, đợi cậu ăn xong ℓại nói cho các cháu.”
Bốn đứa bé chảy nước miếng, nhìn chằm chằm hai que kem không chớp mắt.
Mẹ Từ thấy hai bọn họ cố ý khiến mấy đứa bé thèm, cười mắng: “Hai tên nhóc thối này, đừng ở đây khiến mấy đứa thèm, đi ra ngoài ăn xong hãy về.”
Tiểu Mạc và Bùi Dũng Tuấn khoe khoang ℓiếm que kem, ℓại cắn que kem trước mặt bốn đứa bé.
Ngưu Bì Đường thở dài đầy tiếc nuối, lúc này đừng nói là ăn, ngay cả vị cũng không ngửi được.
Ăn cơm tối xong, người trong nhà đều đi xem TV, Từ Ninh mời ông Vương đến phòng làm việc nói chuyện.
“Ông Vương, ông có rảnh thì đi dạo khắp nơi, xem có cửa hàng nào to một chút hay không, tốt nhất là trên dưới hai tầng, cháu muốn mở quán lẩu, thuê hay mua đều được, nhưng tốt nhất là mua.”Ông Vương cười nói:
“Tiểu Ninh, Tiếu Đường nói không sai, không có ích lợi, thứ gì cũng không lâu dài. Chỉ có ràng buộc ích lợi, con đường của các cháu mới càng đi càng rộng.”
“Ông Vương, cháu chuẩn bị mở chuỗi tiệm lẩu ở Bắc Kinh, nếu có cửa hàng thích hợp, ông cứ trực tiếp mua luôn.”“Trước đây cháu thấy được cách làm nước cốt lẩu trong một quyển sách, ngày mai cháu thử xem. Nếu thành công thì không cần mời đầu bếp, chúng ta tự mình làm nước cốt lẩu.”
Tiểu Mạc đang tính sổ sách trong phòng thấy ông Vương và chị gái ở phòng làm việc nói chuyện, thì tiến vào chào hỏi, vừa vặn nghe được chuyện hai người muốn mở tiệm lẩu.
Đôi mắt cậu bé khẽ đảo, cười nói: “Chị, chị mở tiệm lẩu có thiếu tiền không? Hay là em cũng đầu tư một ít vào?”Từ Ninh cười mà như không cười liếc mắt nhìn cậu bé một cái, hỏi: “Tiểu Mạc, em cảm thấy chị là người thiếu tiền sao?”
Tiểu Mạc đi tới bên cạnh cô, lấy lòng nói:
“Chị, em biết chị không thiếu tiền, khoảng thời gian trước ông Vương nói với em một từ, gọi là lẩn tránh nguy hiểm.Nếu muốn bọn họ cùng nhập cổ phần, vậy mở thêm mấy nhà, cô không chuẩn bị đầu tư quá nhiều vào tiệm lẩu, quyền quản lý cũng chuẩn bị giao ra.
Hiện giờ cô có cửa hàng điểm tâm Ký Ức Màu Hồng, còn có cửa hàng quần áo và xưởng đồ hộp.
Bên tỉnh Quảng còn có một xưởng quần áo, cùng với mấy gian cửa hàng bán sỉ quần áo, tiền của cô hiện giờ đã rất khả quan.Ngưu Bì Đường còn nhỏ, cô muốn dành nhiều thời gian ở bên mấy đứa bé, tiệm lẩu này giao cho người khác xử lý đi.
Anh rể Tống là người được lựa chọn không tệ, không biết anh ấy có hứng thú không, chủ nhật khi gặp mặt thì hỏi anh ấy xem.
Ông Vương thấy cô suy nghĩ các phương diện chu đáo, thì cười hỏi: “Tiểu Ninh, lẩu này là món cay Tứ Xuyên, có khả năng không dễ tìm đầu bếp món cay Tứ Xuyên ở Bắc Kinh.”Cô nghĩ một lát, lại nói tính toán của Lục Tiếu Đường cho ông ta nghe:
“Ông Vương, Tiếu Đường nói sau này việc kinh doanh của chúng ta sẽ lớn hơn, nếu không có ích lợi ràng buộc, luôn làm phiền người khác thì quan hệ cũng sẽ nhạt đi.
Tiệm lẩu này, cháu chuẩn bị để Hoắc Chấn Đình và đám Văn Thanh nhập cổ phần.”
Chị, chị ℓàm một mình sẽ gánh vác nguy hiểm rất ℓớn, em đầu tư một ít cho chị, chia sẻ với chị chút nguy hiểm, chị cảm thấy thế nào?”
Mới đầu hai đứa bé đi theo ông Vương học tập, ℓà muốn học chút kinh nghiệm, bán nhiều quần áo hơn.
Sau này dần dần nghe nghiện, buổi tối mỗi ngày ăn cơm xong, sẽ chạy đi tìm ông Vương thỉnh giáo.
Ông Vương thấy bọn họ nghe nghiêm túc, thì không chút bủn xỉn truyền thụ kinh nghiệm của mình cho bọn họ.