Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 641 - Chương 641: Sợ Cậu Mệt, Mới Đi Theo Giúp Đỡ

Chương 641: Sợ Cậu Mệt, Mới Đi Theo Giúp Đỡ
Chương 641: Sợ Cậu Mệt, Mới Đi Theo Giúp Đỡ
canvasb2b6410.png“Ừm, ℓui ra đi!” Sau khi nói xong ℓại bật cười.

Lục Tiếtu Đường cười dịu dàng nhìn cô, đợi cô ăn cơm sáng xong thì cầm bát đi rửa sạch.

Khi từ phòng bếp ra thấy vợ mình đang nằm trên sô pha xem TV, anh đi qua ngồi rbên cạnh cô, cười hỏi:

canvasb2b6411.pngTừ Ninh ngồi dậy, dựa đầu vào vai anh nói:

Hai người nén cười, đặt quà tặng lên trên xe.

Khi đi ngang qua tòa bách hóa, Tiểu Mạc bảo anh rể đỗ xe bên cạnh, cậu bé muốn vào tòa bách hóa mua ít đồ cho chú thông gia và thím thông gia, còn có Hạo Hạo Điềm Điềm.

Từ Ninh ngăn cản cậu bé: “Tiểu Mạc, em đừng mua, chúng ta mang không ít đồ từ nhà tới rồi.”

Cậu bé đã mở cửa xe:
Từ Ninh thở dài trong lòng, sớm biết mấy đứa về nhanh như vậy đã ăn cơm xong là ra cửa.

Lục Tiếu Đường đặt đồ Từ Ninh chuẩn bị lên xe, cười nói: “Chúng ta đến nhà cô, nếu các con muốn đi theo thì nhanh lên xe.”

Tiểu Mạc mở cửa xe giúp mấy đứa, lại ôm ba đứa ngồi vào ghế sau, cậu bé cũng ngồi xuống theo.

Từ Ninh thấy cậu bé cũng lên xe, hỏi:
“Chuyện này không vội, ông Vương mới bắt đầu tìm cửa hàng, em còn chưa nghiên cứu nước cốt lẩu, nhanh nhất cũng phải mùa thu khai trương.”

Cô nghĩ một lát, lại cười nói: “Bản kế hoạch chỗ chúng ta khá tốt, còn chưa biết anh rể có nguyện ý đầu tư và quản lý hay không đâu?”

Lục Tiếu Đường ôm cô vào trong lòng, vuốt mái tóc mềm của cô, cười nói:

“Không biết hôm nay chị và anh rể có tới không? Hay là chúng ta đến nhà tìm anh ấy hỏi xem, nếu anh ấy không muốn, anh lại tìm người quản lý giúp em.”
“Chị, đồ của bọn chị là của bọn chị, em làm cậu không thể tay không tới cửa thăm cháu trai cháu gái được.

Hơn nữa còn có trưởng bối ở đó, cho dù thế nào cũng phải mua hai bình rượu cho chú thông gia, mua mấy cân điểm tâm cho thím thông gia.”

Từ Ninh bị cậu bé chọc cười: “Vậy được rồi, em đi mua đi, bọn chị ở đây đợi em.”

Ngưu Ngưu và Bì Bì cũng theo xuống xe, Bì Bì cười nói: “Cậu út, hai anh em chúng cháu đi cầm đồ giúp cậu.”
“Tiểu Mạc, em cũng đi sao? Không phải tối qua em nói muốn ở nhà nấu cơm cho bác Lục, bác gái Lục ư?”

“Chị, hiện giờ nấu cơm vẫn còn sớm, em đi cùng bọn chị đến nhà chú thông gia thím thông gia trò chuyện, giữa trưa sẽ trở về nấu cơm. Em cũng đã lâu không gặp Hạo Hạo và Điềm Điềm, rất nhớ hai anh em bọn họ.”

Lục Tiếu Đường và Từ Ninh đều nhớ tới cảnh tượng, Tiểu Mạc khoác lác với ông Tống vào sinh nhật ba tuổi của Ngưu Bì Đường.

Lúc thì nói nho khô chỗ bọn họ ăn ngon, lúc thì nói Đông Bắc bọn họ nhiều thổ sản, dù sao là đủ loại khen ngợi, thổi phồng có thể bay tận trời.
“Được, vậy bây giờ chúng ta đi thôi!”

Hai người mới chuẩn bị ra cửa, Tiểu Mạc dẫn theo Ngưu Bì Đường từ bên ngoài trở về.



Ngưu Bì Đường thấy hai người cầm đồ chuẩn bị ra cửa, thì chạy tới hỏi: “Cha mẹ, hai người muốn đi đâu vậy ạ? Chúng con cũng đi.”


Tiểu Mạc ℓiếc mắt nhìn hai đứa bé một cái, từ chối: “Không cần, cậu tự mình cầm được, hai đứa đợi ở trên xe đi.”

canvasb2b6412.pngNgưu Ngưu và Bì Bì vội vàng đảm bảo:

“Cậu, hai anh em bọn cháu đảm bảo với cậu, tuyệt đối không cần đồ ăn. Chúng cháu thật sự sợ cậu mệt, cho nên mới muốn đi theo giúp đỡ.”

Từ Ninh thấy ba đứa bé đứng đó nói mãi không dứt, hỏi: “Thế cuối cùng mấy đứa có mua không? Không mua thì nhanh ℓên xe, nhìn xem mấy giờ rồi?”

Ngưu Ngưu vội cười nói: “Đi ạ, bây giờ đi. Cha mẹ, hai người đợi bọn con một ℓát, chúng con sẽ nhanh chóng trở về.”

Bì Bì nắm tay Tiểu Mạc nói: “Cậu, vậy chúng ta đi vào mua đi!”

Tiểu Mạc nắm tay hai đứa bé đi vào tòa bách hóa.







Bình Luận (0)
Comment