Chương 658: Ngưu Bì Đường Tác Quái
Chương 658: Ngưu Bì Đường Tác Quái
“Cái miệng nhỏ này của Đường Đường nhà chúng ta y như bôi mật, đúng ℓà nói ℓời nào cũng dễ nghe.”
Ngưu Ngưu và Bì Bì thấy cha nuôi thân thiết với em gái, quên đi hai anh em bọn họ, hai người thở dài trong ℓòng, ℓại cười tủm tỉm ôm chân Hoắc Chấn Đình.
Ngưu Ngưu nói:
“Ngưu Ngưu, Bì Bì, chú đứng ở đây ℓâu như vậy, hai anh em cháu không nhìn thấy, còn nói nhớ chú? Sao chú không tin như vậy?”
…
Hồ Tú Vân cầm giỏ rau mới đi tới cửa, thì thấy trước cửa đỗ hai chiếc xe, bốn người đàn ông trẻ tuổi mặc quân trang xuống xe.
Khí chất của bốn người vô cùng xuất chúng, vừa nhìn là biết nhân trung long phượng, quân trang của mấy người đều là bốn túi, có lẽ là cán bộ trong bộ đội.
Lại nhìn biển số xe của hai chiếc xe, Hồ Tú Vân càng thêm chắc chắn lai lịch của mấy người bất phàm.Có không ít người nịnh bợ cô ta, nhưng cô ta rất đúng mực, người cũng khôn khéo, làm việc làm người tương đối khiêm tốn.
Tuy rất nghi ngờ mục đích mấy người này tìm tới cửa, nhưng cô ta rất chắc chắn, mình chưa từng đắc tội đám người này.
Cô ta dịu dàng nói: “Đúng vậy, tôi chính là Hồ Tú Vân, mấy vị đồng chí tìm tôi có chuyện gì sao?”
Từ lúc cô ta bắt đầu nói chuyện, Lục Tiếu Đường đã vẻ mặt không đổi đánh giá cô ta, đây là người rất khôn khéo rất có tâm cơ, đạo hạnh cao hơn Ngô Quảng Bác không chỉ một chút, xem ra hôm nay bọn họ tìm đúng người.Bì Bì vội chạy tới nắm tay anh ta, lấy lòng:
“Chú Hoắc, hai anh em chúng cháu thích chú như vậy, sao chú có thể nghĩ hai anh em chúng cháu như thế? Khiến anh em chúng cháu tổn thương cỡ nào.”
Sau khi nói xong đôi tay che ngực, bày ra dáng vẻ như đau lòng muốn chết.
Hoắc Chấn Đình nhìn cậu bé biểu diễn thì sợ ngây người, ôi mẹ ơi, sao biểu diễn giống với cha mẹ chồng chị Tiếu Nhiên như vậy?Nhưng mà sao bọn họ lại đỗ xe trước cửa nhà mình?
Tuy nhà bọn họ có chút địa vị, nhưng không có giao thoa gì với người cấp bậc như vậy?
Lục Tiếu Đường tiến lên trước hỏi: “Xin hỏi là chủ nhiệm Hồ Tú Vân đúng không?”
Hồ Tú Vân là chủ nhiệm phụ nữ khu này, ở vùng này cũng coi như là người có uy tín danh dự.Hai đứa bé sợ tới mức kêu lên một tiếng, tay chân cùng sử dụng bò dậy, chạy về phía sân sau, vừa chạy vừa kêu to:
“Cụ ông, cụ bà, cứu mạng! Cha muốn đánh mông nhỏ của bọn cháu.”
Tiếng cười của Hoắc Chấn Đình to hơn, Hàn Thụy cũng muốn cười, nhưng dù sao cũng là con nuôi của mình, anh ta nên cho bọn họ mặt mũi, cho nên mím môi, hai bả vai run rẩy.
Lục Tiếu Đường cầm que, nhìn hai con trai chạy còn nhanh hơn thỏ, đứng ở đó dở khóc dở cười.Lục Tiếu Đường nhìn biểu cảm của con trai thứ, mặt đen lại, đang chuẩn bị mở miệng giáo huấn, thì thấy con trai cả cũng đau khổ che ngực, hai anh em còn ở đó làm mặt quỷ chuẩn bị lăn lộn trên đất.
Hoắc Chấn Đình kịp phản ứng thì bắt đầu cười ha ha, vừa cười vừa vỗ đỉnh xe bộp bộp.
Lục Tiếu Đường ở bên cạnh tìm một cái que dài, muốn đánh vào mông hai anh em.
Ngưu Ngưu và Bì Bì mới chuẩn bị lăn lộn trên đất, thì thấy cha bọn họ đen mặt, cầm que muốn đánh mông bọn họ.
Là người thông minh thì tốt, giao tiếp với người như vậy mới càng đơn giản.
Từ Dương, anh vợ tôi.
Hàn Thụy, cha nuôi của con tôi.
Hoắc Chấn Đình, chú của con tôi.
Hôm nay chúng tôi tới đây ℓà muốn xin ℓỗi nhà các cô, cô xem chúng ta có thể tìm một chỗ nói chuyện hay không?”
Hồ Tú Vân nghe ℓời anh nói thì vô cùng kinh ngạc, xin ℓỗi nhà bọn họ?
Sao cô ta không biết những người này đắc tội nhà bọn họ nhỉ?