Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 660 - Chương 660: Tiếp Tục Xin Lỗi

Chương 660: Tiếp Tục Xin Lỗi
Chương 660: Tiếp Tục Xin Lỗi
canvasb2b6600.pngHồ Tú Vân gượng cười nói:

“Đúng vậy, mấy vị đồng chí, cả đời cha tôi cương trực công chính, chưa từng ℓàm chuyện gì có ℓỗi với quốc gia và nhân dân.

Tuy Ngô Quảng Bác ℓà em chồng tôi, nhưng những ℓời nói và việc ℓàm của cậu ta cha tôi thật sự không biết, cũng không có bất cứ quan hệ gì với nhà chúng tôi.

canvasb2b6601.png“Nghe chủ nhiệm Hồ nói như vậy, tôi an tâm rồi, oan gia nên giải không nên kết.

“Chị dâu, người nào của quân khu Bắc Kinh tìm chị thế? Có chuyện gì ư? Sao chị lại có quan hệ với người bên quân khu?”

Hồ Tú Vân đặt cốc nước xuống, tức tới mức tay phát run, cô ta ổn định một lát mới nói chuyện đám Lục Tiếu Đường tới nhà cho bọn họ nghe.

Hoàng Chí Tân cũng tức giận vỗ bàn, tức giận nói:

“Lần trước khi Ngô Quảng Bác tới, em đã cảnh cáo cậu ấy, bảo cậu ấy dừng ở đây thôi, không nghĩ tới cậu ấy còn dám đi khiêu khích, là muốn cả nhà chúng ta bị liên lụy sao?
“Ngô Quảng Bác, Vương Vi Vi, hai đứa tiện nhân này, dám lấy danh nghĩa cha tôi đi ra ngoài ỷ thế hiếp người.”

Cô ta ngồi ở đó ổn định tâm trạng, nghĩ một lát đạp xe chuẩn bị về nhà mẹ đẻ một chuyến, đi đến giao lộ lại thay đổi chủ ý, đến nhà em gái hai của Ngô Quảng Uyên.

Ngô Mỹ Lệ gả cho người đàn ông có bản lĩnh nhất trong mấy chị em, thường ngày cũng rất tôn kính chị dâu là cô ta.

Cô ta chuẩn bị đến tìm anh ta nói chuyện trước, tránh cho sau này bị Ngô Quảng Bác và Vương Vi Vi liên lụy, còn không biết đắc tội với ai.
Còn bảo Ngô Quảng Bác tới cửa xin lỗi thì thôi, chúng tôi không cần, chỉ hi vọng sau này anh ta đừng tìm vợ tôi gây sự là được.”

Hồ Tú Vân lập tức đảm bảo: “Đồng chí Lục, xin cậu yên tâm, tôi đảm bảo sẽ không để Ngô Quảng Bác đi tìm vợ cậu gây sự.”

Hàn Thụy và Hoắc Chấn Đình hừ lạnh một tiếng, nhưng mà không nói lời phản đối nữa.

Hồ Tú Vân khách sáo tiễn bốn bọn họ ra cửa, đợi đi trở về phòng, thì hất đổ ấm trà chén trà trên bàn xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói:
Chị dâu này từ trước tới nay luôn không hiện vui buồn, sao hôm nay lại như vậy?

Hồ Tú Vân nhìn thấy anh ta, cười gượng một cái, nâng cốc nước Ngô Mỹ Lệ rót cho cô ta uống một ngụm, mới nói:

“Chí Tân, hôm nay có mấy vị đồng chí bên quân khu Bắc Kinh tới nhà tìm chị.”

Hoàng Chí Tân kinh ngạc hỏi:
Lần trước Lục Tiếu Đường không so đo với cậu ấy, cậu ấy cho rằng người ta sợ cậu ấy sao? Người ta là khinh thường làm như vậy, nếu không thu thập một Ngô Quảng Bác, còn không phải chuyện nâng tay.”

Hồ Tú Vân nghe xong lời anh ta nói, ngạc nhiên hỏi: “Chí Tân, em đã sớm biết rồi ư?”

“Chị dâu, khoảng thời gian trước Quảng Bác tới tìm em, nói với em ân oán giữa bọn họ, lúc đó em đã bảo cậu ấy đừng đi trêu chọc Lục Tiếu Đường và vợ cậu ta.

Lúc ấy Quảng Bác cũng đã đồng ý, ai biết lúc này mới qua không lâu, cậu ấy đã ném lời dặn dò của em ra sau đầu.”
Ngô Mỹ Lệ đang ở trong nhà nấu cơm, nhìn thấy chị dâu tới vội nói: “Chị dâu tới chơi ạ, mau vào nhà ngồi đi.”

Hồ Tú Vân gật đầu, hỏi: “Mỹ Lệ, Chí Tân ở nhà không?”

Ngô Mỹ Lệ thấy sắc mặt cô ta khó coi, cho rằng xảy ra chuyện gì, vội nói: “Chị dâu, Chí Tân ở phòng làm việc, chị ngồi xuống sô pha trước đi, để em đi gọi anh ấy ra.”

Hoàng Chí Tân ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy cô ta ngồi trên sô pha sắc mặt không tốt lắm, hai vợ chồng liếc nhau.








Bình Luận (0)
Comment