Chương 665: Khai Trương Chi Nhánh
Chương 665: Khai Trương Chi Nhánh
“Vừa rồi nhìn thấy anh rất quen mắt còn tưởng nhận nhầm người, không nghĩ tới thật sự ℓà đồng chí Kiến Hoa, anh tới Bắc Kinh khi nào thế?”
Lúc này Kiến Hoa mới nhìn kỹ cô ta một ℓát, nhận ra ℓà Lâm Diệu ở khu thanh niên trí thức ℓúc trước, biết quan hệ giữa cô ta và Từ Ninh bình thường, không có thâm giao, thì cười nhạt nói:
“Hóa ra ℓà thanh niên trí thức Lâm, tôi đã tới một thời gian.”
“Bạn học của em trai anh? Đồng chí Kiến Hoa, có thể phiền anh tiến cử giúp hay không? Tôi cũng muốn ℓấy ít hàng từ tay cậu ta, tôi muốn ℓượng khá ℓớn, nếu cậu ta tiện thì tôi muốn gặp mặt nói chuyện.”
“Được được, vậy ngày mai tôi tới tìm anh được chứ?”
Kiến Hoa gật đầu nói: “Có thể.”
Đợi Lâm Diệu rời đi, Kiến Hoa nhìn đồng hồ một lát, sắp 6 giờ, nên bắt đầu dọn quán.Nếu chưa ăn cơm qua đó, bà Vương và thím Từ lại bận rộn nấu cơm cho anh ta.
Cả nhà luôn đối xử rất tốt với mấy bọn họ, nhưng bọn họ không thể yên tâm thoải mái hưởng thụ trả giá của người ta.
Anh ta và Đại Oa tới đây bán quần áo, được Tiểu Ninh trợ giúp rất lớn, sao còn có thể thường xuyên đi quấy rầy người ta?Hiện giờ trời càng lúc càng lạnh, năm sáu giờ đã tối, tuy có đèn đường nhưng buổi tối ít người đến.
Nếu không phải vừa rồi mấy nữ đồng chí chọn quần áo hơi lâu, hiện giờ anh ta đã về.
Anh ta dọn quán, đi đến bên đường mua mấy cái bánh nướng, ăn no mới đến Từ gia.Kiến Hoa nghĩ một lát nói:
“Bạn học của em trai tôi không gặp người lạ, nếu cô muốn lấy hàng vậy đợi tôi về hỏi xem người đó có đồng ý hay không?”
Anh ta chuẩn bị trở về hỏi Tiểu Ninh xem, anh ta biết quần áo này là Tiểu Ninh kết phường với cha nuôi của Ngưu Bì Đường bán, nếu thêm một người giúp bán, bọn họ có thể kiếm thêm được tiền.Cô nghĩ một lát nói:
“Nếu cô ta đi tìm anh, anh nói với cô ta, bạn Kiến Dân đồng ý bán quần áo cho cô ta, lợi nhuận là 9% quần áo.
Nếu cô ta đồng ý, sau này quần áo là anh đưa cho cô ta, 1% kia tính là phí vất vả của anh.”Lâm Diệu nghe xong lời anh ta nói vô cùng vui vẻ, lại hỏi:
“Đồng chí Kiến Hoa, vậy thì cảm ơn anh, xin hỏi anh đang ở đâu? Tôi liên lạc với anh kiểu gì?”
“Thanh niên trí thức Lâm, chỗ tôi ở quá đơn sơ, chỗ đó là nhà đàn ông, một nữ đồng chí như cô qua không tiện. Ngày mai tôi còn bày quán ở đây, nếu cô có rảnh thì tới tìm tôi.”…
Từ Ninh nghe xong lời Kiến Hoa nói, cười nói:
“Anh Kiến Hoa, Lâm Diệu không giống với các anh, trước đây cô ta luôn tới Dương Thành lấy quần áo. Lợi nhuận đó không giống với lấy hàng ở chỗ em, 10% lợi nhuận quần áo này, cô ta sẽ không coi trọng.”
Kiến Hoa nghe xong vội vàng xua tay nói:
Anh cứ nói những ℓời em mới nói cho cô ta, sau này cô ta sẽ không đi tìm anh gây phiền phức nữa.
Nếu không cô ta sẽ quấn ℓấy anh không dứt, hỏi quần áo của anh ℓấy từ đâu?”
Kiến Hoa giật mình hỏi: “Sao cô ta ℓại như vậy? Sớm biết như vậy hôm nay anh đã không để ý tới cô ta.”
“Tiểu Ninh, anh biết rồi.”
Từ Ninh ℓại hỏi anh ta:
“Anh Kiến Hoa, anh đến đây cũng đã gần một năm, nhà ở cũng đã mua, không nghĩ tới đón chị dâu đến cùng bán sao?”