Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 672 - Chương 672: Tem Khỉ

Chương 672: Tem Khỉ
Chương 672: Tem Khỉ
canvasb2b6720.pngCó thể ℓà buổi tối quá hưng phấn, mãi đến nửa đêm mới ngủ, sáng hôm sau tỉnh dậy đã hơn 9 giờ.

Trong nhà không có một ai, cô không rảnh ăn cơm sáng, rửa mặt một ℓát xong thì đạp xe đến bưu cục.

Nhưng mà đi mấy bưu cục quanh đây cũng không thấy tem khỉ, chẳng ℓẽ còn chưa phát hành.

canvasb2b6721.pngHai tên nhóc thối, không biết ℓớn nhỏ, còn dám trừng cô, xem hai đứa có thể ℓàm gì.

Ngưu Ngưu còn vỗ tay cô, lấy lòng nói:

“Mẹ, nghe mẹ nói kìa, sao hai anh em bọn con dám quản mẹ?

Chúng con là quan tâm mẹ, thấy mẹ đi ra ngoài sớm như vậy, lại không ăn cơm sáng bà nội phần cho mẹ, sợ mẹ bị đói, như vậy chúng con sẽ rất đau lòng.”

Bì Bì vội vàng phụ họa:


Từ Ninh cứ cách hai ngày đến bưu cục mua tem, mãi đến khi qua tết mới thấy được tem khỉ.

Trong lòng cô vô cùng hưng phấn, mặt ngoài lại giả vờ trấn định, không dám mua toàn bộ, sợ hấp dẫn sự chú ý, nhưng mỗi bưu cục mua không ít.

Cô cẩn thận kẹp tem khỉ vào trong sách, đặt trong không gian đợi sau này tăng giá lại lấy ra bán.
Hai anh em thấy mẹ không để ý tới mình thì hầm hừ, Ngưu Ngưu chất vấn:

“Mẹ vừa đi đâu về thế? Đi ra ngoài cũng không nói với bọn con một tiếng, phần cơm sáng cho mẹ mà mẹ không ăn. Mẹ đúng là không nghe lời, đợi cha trở về sẽ bảo cha đánh mẹ.”

Bì Bì cũng nói:

“Mẹ nói cho bọn con biết, có phải mẹ lén chạy ra ngoài chơi hay không? Hay là đi ra ngoài uống nước đậu xanh? Đừng nói dối, mẹ nói dối bọn con cũng biết hết.”
Ngưu Ngưu và Bì Bì thấy mẹ hai ngày nay không chạy ra ngoài, trong lòng cũng dần thả lỏng.

Mấy ngày nay không ăn cơm sáng, đạp xe đi ra cửa, không biết đang bận chuyện gì?

Đúng là khiển người ta rầu thúi ruột.

Đường Đường lắc đầu nhìn hai anh trai, khẽ thở dài, sao lại thích nhọc lòng như vậy, mẹ là người lớn như thế chẳng lẽ còn đi lạc ư?
Từ Ninh bị hai đứa bé này chọc tức, cô dựng xe xong, chống eo hỏi ngược lại:

“Thì sao? Mẹ không thể tự mình ra ngoài chơi ư? Mẹ không thể uống nước đậu xanh à?

Hai đứa giỏi lắm, vậy mà quản cả mẹ. Tới đây đi, để mẹ xem có phải mông hai đứa ngứa hay không?”

Hai anh em thấy mẹ tức giận lập tức nhát gan, hai người vội đi qua nắm tay cô.
Khi trở về nhìn thấy một ông cụ bán viên xiên, mẹ lại mua hai xiên ăn, hiện giờ bụng rất no.”

Ngưu Ngưu và Bì Bì nghe đến đoạn sau, nước bọt chảy đầy ra.

Từ Ninh nói xong cười nhìn hai bọn họ một cái, sau đó về phòng.

Hai anh em bĩu môi, nhìn bóng dáng của mẹ với vẻ ai oán, nghĩ thầm mẹ đúng là quá xấu, mình ăn ngon ở bên ngoài, không mang về một ít cho con mình.
“Đúng thế, mẹ, hai anh em bọn con yêu mẹ như vậy, sợ mẹ ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Mẹ xem trời lạnh như thế, mẹ đi ra ngoài lâu như vậy, có phải uống nước đậu xanh ấm áp hay không?”

Từ Ninh nén cười, nói:

“Như vậy còn tạm được, các con yên tâm đi, mẹ đã ăn cơm sáng ở bên ngoài, không chỉ uống nước đậu xanh còn ăn bánh trứng và bánh quẩy.

Hương vị đó thật tuyệt! Mẹ uống tận hai bát nước đậu xanh, ăn hai cái bánh quẩy, còn ăn hai cái bánh trứng.


Khi sắp khai giảng, đám Tống Minh Viễn từ tỉnh Quảng trở về, đi cùng ngày xe ℓửa với bọn họ còn có Lâm Diệu và Cố Văn Bình.

canvasb2b6722.pngMấy bọn họ chia tiền, Tiểu Mạc và Bùi Dũng Tuấn nhìn tiền trong tay nhiều như vậy, vui sướng muốn chết.

Trước tết Bùi Dũng Tuấn bảo ông Vương mở tài khoản ngân hàng giúp mình, tiền kiếm được từ bán quần áo để hết vào đó, phí sinh hoạt trong xưởng cho đủ cho cậu ta chi tiêu.







Bình Luận (0)
Comment