Chương 683: Về Nhà Khoe Ra
Chương 683: Về Nhà Khoe Ra
Lục Tiếu Đường ngăn anh ta ℓại:
“Chúng tôi không mệt, ngủ trên xe ℓửa mấy ngày rồi. Cậu đến phía trước bận việc đi, tôi dẫn chị dâu crậu và cháu trai cháu gái ra ngoài ăn, thuận tiện dẫn bọn họ đi dạo phố.”
Khương Thiết Đản nói chuyện với Ngưu Ngưu và Bì Bì một ℓát, rồi đến sân trước.
Chỉ có cửa hàng bán sỉ Lam Thiên bọn họ không mất quần áo, không mất đơn, cũng không có ai tới tiệm bọn họ ℓàm móc túi.
Ngưu Ngưu và Bì Bì gắp cho cha mẹ trước, lại gắp sủi cảo tôm cho em gái.
Hai đứa mới gấp không đợi nổi gắp bánh bao xá xíu cho mình.
Cái miệng nhỏ của Đường Đường ăn sủi cảo tôm, cô bé mới ăn hết một cái sủi cảo tôm, hai anh trai đã bắt đầu ăn cái bánh bao xá xíu thứ ba.
Cô bé gắp sủi cảo tôm cho hai anh trai: “Anh trai, sủi cảo tôm ăn rất ngon, các anh nếm thử đi, đừng chỉ ăn bánh bao.”Đưa người trong thôn tới Bắc Kinh xem sao?
Ha ha ha, đúng là quá buồn cười.
Cả nhà đi tắm, thay quần áo, Lục Tiếu Đường và Từ Ninh dẫn đứa bé đến cửa hàng gần đó ăn sáng.
Ngưu Bì Đường nhìn sủi cảo tôm, xíu mại, bánh bao xá xíu trên bàn… thì chảy nước miếng, cầm lấy đũa gắp ăn.Người trông cửa hàng, cũng đều là quân nhân xuất ngũ do Hoắc Chấn Đình giới thiệu tới đây.
Hai chị gái và anh rể của Tống Minh Viễn giúp bọn họ quản lý, chị cả anh rể cả giúp Tống Minh Viễn, chị hai anh rể hai giúp Minh Vũ.
Hiện giờ đứa bé nhà bọn họ cũng đi học ở Dương Thành, còn là Tả Thiên Minh giúp tìm quan hệ, để bọn họ nhập học ở gần đây.
Khoảng thời gian trước nghe Lục Tiếu Nhiên nói, hai chị gái đã mua nhà ở Dương Thành.Lại gắp một cái cho cha mẹ: “Cha mẹ, hai người đã chiếu cố bọn con suốt đường đi rồi, hai người ăn nhiều một chút!”
Hai vợ chồng vui vẻ nhìn ba đứa bé, hai con trai rất hiểu chuyện, con gái cũng rất cẩn thận quan tâm mọi người, cái miệng nhỏ ngọt như uống mật.
Nhưng mà đó là lúc nghe lời, khi không nghe lời, có thể khiến người ta tức tới mức tim gan đau.
Khiến người ta ước gì cầm chổi lông gà, đánh mông hai anh em nở hoa.Ông Tống và bà Tống nghe nói tức muốn chết, khi ăn tết về quê một chuyến, khoe một vòng trong thôn.
Lục Tiếu Nhiên nói, ông Tống và bà Tống sợ người khác không tin, mang giấy tờ nhà đất về.
Mẹ Lục và Từ Ninh nghe xong vui vẻ, hai ông bà này đúng là thú vị, trở về thì trở về, còn cầm giấy tờ nhà đất khoe ra.
Nếu người khác nói giấy tờ là giả, vậy bọn họ làm sao bây giờ?Hiện giờ cả nhà an cư lập nghiệp bên này, cũng coi như là người thành phố, trong thôn có không biết bao nhiêu người hâm mộ nhà bọn họ.
Mỗi khi cha mẹ Tống Minh Viễn nhắc tới chuyện này, đều vui sướng không khép được miệng.
Cũng có mấy người nói lời rất chua, nói cả nhà bọn họ khoác lác, Bắc Kinh là nơi nào chứ?
Tiền đâu dễ kiếm như vậy, nói không chừng cả nhà bọn họ ở Bắc Kinh làm ăn xin.Trộm vặt và côn đồ gần đây đều biết cửa hàng bán sỉ quần áo Lam Thiên, trông cửa hàng đều là quân nhân xuất ngũ từng ra chiến trường.
Thân thủ lợi hại, bà chủ đứng sau có quan hệ rất cứng, người nào dám múa đại đao trước mặt Quan Công?
Không phải là không muốn sống nữa ư?
Ngay cả cửa hàng của Tống Minh Viễn và Minh Vũ, cũng giống với cửa hàng bán sỉ quần áo Lam Thiên.
…
Cả nhà ăn cơm sáng xong, cầm đặc sản bọn họ mang từ Bắc Kinh tới nhà La Vĩnh Huy.
Khi bọn họ từ Bắc Kinh tới đã gọi điện cho La Vĩnh Huy, bảo Chu Lâm Lâm về huyện An muộn một chút.