Chương 707 - Chương 707: Quyết Đấu
Chương 707: Quyết Đấu
Chương 707: Quyết Đấu
Những ℓời này của anh ta ℓà thật, xưởng quần áo bên Dương Thành, nếu không phải ℓúc trước Từ Ninh đề nghị hai người kết phường, hiện giờ anh ta còn đang ℓàm công cho người khác, sao có được kỳ ngộ như bây giờ?
Từ Ninh thấy anh ta nói ℓời thật ℓòng, cảm thấy mình không nhìn nhầm người.
Lại bàn bạc với anh ta: “Anh Tả, anh cảm thấy Trương Thắng có thể đảm nhiệm chức xưởng trưởng của xưởng mới hay không?”
“Anh Tả nói như vậy em an tâm rồi, em chuẩn bị điều Trương Thắng đến xưởng bên này, bên Dương Thành để Khương Thiết Đản giúp anh, anh xem có được không?”
Hôm nay là chủ nhật, cha mẹ Chu Lâm Lâm không đi làm, anh cả cô ấy đã kết hôn, không ở chung với bọn họ.
Giữa trưa tới đây ăn cơm cùng bọn họ xong, thì dẫn vợ về nhà mẹ đẻ.
Chu Lâm Lâm còn có một em trai học cấp 2, tuổi xấp xỉ với Lý Quang Huy.
Ngưu Bì Đường rất thích cậu này, cậu ta biết rất nhiều, còn nói muốn dạy ba đứa học bơi.Anh trai đó rất tốt nhưng hơi gầy, hai anh em chúng cháu muốn dẫn anh ấy đi ra ngoài rèn luyện một chút, quá yếu, trưởng thành sẽ không cưới được vợ.”
Bì Bì gật đầu tán thành: “Béo một chút mới đẹp, cụ bà của chúng cháu nói, phải bụ bẫm như bọn cháu mới tốt, trưởng thành dễ cưới vợ.”
Chu Khôn nghe xong lời hai anh em nói, ngồi trên sô pha cười ha ha.
Chu Lâm Lâm và mẹ Chu đang nói chuyện với Đường Đường, cũng bị lời nói của hai anh em chọc cười.Hai anh em nghe thấy thế vui sướng muốn chết, Bì Bì hỏi: “Cậu Khôn, chúng cháu có thể dẫn thêm người không?”
Chu Khôn bất ngờ, hỏi: “Không phải các cháu nói không có bạn ở đây sao?”
Ngưu Ngưu nói:
“Không phải bạn chúng cháu, anh trai nhà chú Lý chúng cháu, ngày hôm qua chúng cháu tới nhà anh ấy ăn cơm.“Tiểu Ninh, sắp xếp của em rất tốt, anh cảm thấy không thành vấn đề.”
Định chuyện này xong, Tả Thiên Minh lại vội vàng trở về Dương Thành.
Lục Tiếu Đường và Từ Ninh đến nhà Chu Lâm Lâm đón Ngưu Bì Đường, giữa trưa cả nhà bọn họ ăn cơm bên đó, khi Tả Thiên Minh tới đây hai người mới trở về.
Ngưu Bì Đường muốn chơi với ông bà ngoại, bảo cha mẹ đón bọn họ muộn một chút.Ngưu Ngưu sùng bái nói: “Cậu Khôn, cậu thật lợi hại, cậu nói dẫn hai anh em chúng cháu đi học bơi, là khi nào đi vậy ạ?”
Chu Khôn bất đắc dĩ nhìn Ngưu Ngưu và Bì Bì, hai đứa cháu trai này ôm chặt chân cậu ta, như sợ cậu ta chạy mất.
Đều tại cậu ta miệng tiện, mới gặp bọn họ đã cảm thấy hai đứa bé này đáng yêu, ngoan ngoãn ngồi đó không bướng bỉnh chút nào, nên nói dẫn bọn họ đi bơi.
Ai biết quen thuộc xong, da mặt của hai đứa nhóc này dày như thế, vẫn luôn quấn lấy cậu ta còn đưa ra đủ loại yêu cầu.Nói bọn họ ở đây trời xa đất lạ, cũng không có bạn bè gì, muốn mời cậu Khôn dẫn bọn họ đi ra ngoài chơi, mở mang kiến thức.
Cậu ta còn có thể nói gì?
Ai bảo cậu ta là cậu của ba đứa nhóc này chứ?
“Ngày mai đi, ngày mai cậu đi tìm hai bạn học, dẫn các cháu đi chơi.”Ngay cả cha Chu nghiêm túc như vậy, ở phía sau tờ báo cũng cười tươi, hai đứa nhóc này đúng là một đôi dở hơi.
Lúc mẹ Chu mới biết Lâm Lâm nhận con nuôi thì có chút không vui, còn trách cô ấy một trận.
Cảm thấy một cô gái chưa kết hôn như cô ấy nhận người thân linh tinh ở bên ngoài, nhỡ đâu nhận thân thích không đáng tin cậy, gặp phải phiền phức nhà bọn họ cũng bị liên lụy theo.
Vẫn là con rể nói nhà kia cũng là nhà có thể diện, các phương diện nhân phẩm không tệ, bảo bà ấy đừng lo lắng, lúc này bà ấy mới thả lỏng.
Lần này gặp mặt nhìn thấy cả nhà bọn họ, thì cảm thấy ánh mắt của con gái mình không tệ.
Hai người ℓớn khí chất rất tốt, vừa nhìn ℓà biết nhân trung ℓong phượng, ba đứa bé thông minh đáng yêu, còn rất có giáo dưỡng.
Ngưu Ngưu và Bì Bì bị cười thì vẻ mặt ngây ngốc, ℓại nhìn cậu Khôn ngồi trên sô pha vỗ bàn cười to, cảm thấy cậu ta không bình thường.
Bì Bì nâng mặt cậu ta, tò mò hỏi: “Cậu Khôn, cậu cười gì vậy ạ? Cười rộ ℓên như vậy trông thật ngốc.”